Không cần ai biết đến - Lặng thinh để biến đổi
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lm Minh Anh
KHÔNG CẦN AI BIẾT ĐẾN
“Ngài phải ở ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ”.
John Bacon, một điêu khắc gia nổi tiếng, để lại lời này trên bia mộ mình, “Là một nghệ sĩ, những gì đối với tôi, xem ra có một tầm quan trọng nào đó khi còn sống,thì từ khi biết Chúa Kitô, chúng không là gì nữa; điều duy nhất quan trọng của tôi bây giờ là Ngài. Tôi ‘không cần ai biết đến’ nữa!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Không chỉ John Bacon, nhưng cả Thiên Chúa cũng vậy! Sẽ khá ngạc nhiên khi Lời Chúa hôm nay cho thấy, một đôi khi, Thiên Chúa xem ra cũng ‘không cần ai biết đến!’. Thời Cựu Ước, với Hòm Bia giữa đoàn quân, Israel vẫn bị Philitinh đánh bại; thời Tân Ước, Chúa Giêsu không muốn ai biết, sau khi chữa lành một người phong. Anh này loan tin, khiến “Ngài phải ở lại ngoài thành”.
Bài đọc Samuel kể chuyện “Quân Philitinh kéo đến gây chiến, Israel phải xuất quân chống lại”. Dân Chúa đóng trại gần nơi được gọi là “Tảng Đá Phù Hộ”; ấy thế, chẳng thấy Chúa phù hộ chút nào, họ thua liểng xiểng! Tưởng có Hòm Bia, tượng trưng cho sự hiện diện của Chúa, họ sẽ chiến thắng; ngờ đâu sự thật bẽ bàng, Hòm Bia bị chiếm, Israel bị đánh một trận tơi bời. Rõ ràng, Thiên Chúa muốn cho dân hiểu, Ngài không phải là ông Bụt; chẳng ai sử dụng được Ngài. Ngài không cần nổi tiếng, ‘không cần ai biết đến’ cho đến khi dân biết khiêm tốn kêu lên, “Lạy Chúa, xin thương tình cứu chuộc chúng con!” như tâm tình Thánh Vịnh đáp ca.
Tin Mừng tường thuật phép lạ Chúa Giêsu chữa lành một người cùi;lập tức, Ngài bảo anh,đừng nói với ai. Có lẽ, Ngài nhận ra sự mơ hồ phấn chấn nơi dân chúng trước quyền năng của Ngài; Ngài có thể bị áp lực buộc phải thi hành sứ vụ theo cách không phù hợp với ý muốn của Chúa Cha. Thế nhưng, trong sự phấn khích, người này đã nói với mọi người. Kết quả, danh tiếng Ngài lan rộng, mọi người lùng sục Ngài, đến nỗi Ngài phải ở lại ngoài thành. Như vậy, Chúa Giêsu tiếp tục trải nghiệm sự cô lập của người phung; cho người khác sự sống, Ngài chấp nhận bị loại trừ!
Một sự thật thú vị ở đây là,thay vì tận dụng sự nổi tiếng tức thời của mình, Chúa Giêsu chấp nhận đi đến những nơi hoang vắng. Điều này đáng cho chúng ta suy nghĩ ! Thật lạ, vậy mà người ta vẫn tìm đến với Ngài ở ‘những nơi khó đến’ này.Và xem ra, Chúa Giêsu lại thích có mặt ở những nơi đó để chờ đợi những kẻ tìm kiếm Ngài; bởi lẽ, cuộc đời của Ngài chỉ nhằm thúc đẩy một sự hoán cải đích thực của các linh hồn, chứ không phải sự rộn ràng hoặc nổi tiếng. Ngài không quan tâm dư luận thế gian, Ngài chỉ quan tâm đến việc thay đổi các con tim; Ngài ‘không cần ai biết đến!’. Vì vậy, bằng cách rút vào những nơi hoang vắng, Ngài có thể để Cha trên trời mang đến cho Ngài những con người biết cởi mở tâm hồn để được hoán cải thực sự.
Điều này cũng đúng với chúng ta. ‘Chúa Giêsu đại chúng’ không phải lúc nào cũng là ‘Chúa Giêsu thực!’. Nói cách khác, thông điệp Tin Mừng đích thực thường không phải là thông điệp mà nền văn hoá đại chúng sẽ hứng thú; Chúa Giêsu và sứ điệp Phúc Âm tinh tuyền của Ngài không phải lúc nào cũng xuất hiện trên các mặt báo. Đúng hơn, nếu muốn tìm thấy Ngài, chúng ta phải luôn tìm Ngài ở những nơi khuất tịch và vắng lặng, ‘những nơi khó đến’; ở đó, Ngài đang đợi chúng ta.
Anh Chị em,
“Từ khi biết Chúa Kitô, chúng không là gì nữa; điều duy nhất quan trọng của tôi bây giờ là Ngài. Tôi ‘không cần ai biết đến’ nữa!”. Phải chăng tư tưởng của John Bacon đã thấm nhuần tinh thần của thánh Phaolô, “Tôi coi tất cả mọi sự nhưthua thiệt, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô. Vì Ngài, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác!”. Cảm nghiệm được Thiên Chúa tốt lành, mọi sự cao sang đời này chỉ là phân bón. Cũng thế, một khi Chúa Giêsu biết được Chúa Cha là Đấng thế nào, Ngài chỉ biết say sưa cảm mến. Như thế, chẳng những Chúa Giêsu thích có mặt ở những nơi hoang vắng để chờ đợi kẻ kiếm tìm Ngài, nhưng ở đó, Ngài còn gặp được Chúa Cha, Nguồn Sống của mọi mầm sống. Noi gương Chúa Giêsu, chúng ta hãy chọn cho mình một nơi vắng vẻ giữa đời thường, đó là trái tim của mình; nơi đó, Chúa Giêsu là trên hết, trước hết, và là tất cả. Đó là vườn thượng uyển, nơi trái tim chúng ta hoàn toàn dành cho Thiên Chúa.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, Chúa ‘không cần ai biết đến’, nhưng Chúa cần con biết Chúa, biết thật rõ ! Vì nhờ đó,may ra, con biết con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
*********
LẶNG THINH ĐỂ BIẾN ĐỔI
“Ngươi cứ nghe họ!”.
Trên một chuyến xe lửa, một tu sĩ già vô tình phạm một số lỗi nhỏ về luật gửi hành lý; ông bị một nhân viên hoả xa trẻ tuổi mắng mỏ không thương xót. Tu sĩ nhỏ hơn ngồi bên, nóng nảy nói, “Thầy nên cho anhấy một bài học!”. Tu sĩ già cười, trả lời, “Ồ! Nếu một người như thế có thể chịu đựng được bản thân mình cả đời, tôi có thể chịu đựng anh ta trong năm phút, cứ nghe anh ta. Thiên Chúa chịu đựng chúng ta cả đời, Ngài thường ‘lặng thinh để biến đổi’ những trái tim!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Thiên Chúa thường ‘lặng thinh để biến đổi’ những trái tim!”, đúng như vị tu sĩ già nhận định. Nhưng đó là lối sư phạm của Ngài, Ngài muốn biến đổi một cái gì đó, biến đổi một ai đó. Qua sách Samuel hôm nay, dân đòi một vị vua, Thiên Chúa nhượng bộ, bảo Samuel, “Ngươi cứ nghe họ!”.
Bài đọcthứ nhất nói đến một yêu sách chưa từng có của các kỳ lão Israel, họ muốn có một vị vua. Dẫu rất phật lòng, Samuel vẫn nhẫn nại phân trần. Là một người chống chế độ bảo hoàng, Samuel đưa ra các mối nguy với những lý do xác đáng. Tôn giáo của Israel là một tôn giáo độc thần, xây dựng trên thần quyền, nơi chỉ Thiên Chúa là Vua và là Chúa của họ;vì thế, ý tưởng về một vị vua loài người,đồng nghĩa với sự phạm thượng tày đình.Thiên Chúa lấy làm xúc phạm, nhưng Ngài cắn lòng bảo Samuel, “Ngươi cứ nghe họ; vì không phải họ gạt bỏ ngươi, mà là gạt bỏ Ta”. Ngài vẫn chiều dân, Ngài ‘lặng thinh để biến đổi’ họ về sau.Cả những sai lầm cũng có thể trở thành những khoảnh khắc của ân sủng và sự giác ngộ! Một khi cảm nhận được hồng ân biến đổi; họ sẽ thưa, “Lạy Chúa, tình thương Chúa đời đời con ca tụng!” như tâm tình củaThánh Vịnh đáp ca.
Với bài Tin Mừng,“Nhiều người tuôn đến với Chúa Giêsu, đến nỗi ngoài cửa cũng không còn chỗ đứng”.Ở đây, không phải “Ngươi cứ nghe họ” như Chúa bảo Samuel, mà là ‘Họ đã nghe Ngài’;dân nghe được Chúa Giêsu ! Nhưng tại sao Chúa Giêsu không làm một điều gì đó,hoặc di chuyển ra một khu vực rộng lớn hơn? Thật khó để trả lời câu hỏi này; nhưng chúng ta có thể chắc chắn một điều,‘Họ đã nghe Ngài’, cả khi họ không thể vào trong! Lòng tin của họ vẫn được ban thưởng lớn lao ! Điều này tiết lộ một nguyên tắc tâm linh rất quan trọng; nó tiết lộ rằng, khao khát được ở gần Chúa Giêsu, tự nó, đã có sức biến đổi.Một trải nghiệm tương tự thường xảy ra, khi chúng ta khao khát được nghe Thiên Chúa nói, nhưng dường như không thể. Có thể Ngài im lặng hoặc cũng có thể, Ngài nói mà chúng ta không nghe. Đừng nản lòng! Sự thật của vấn đề là ước muốn được ở với Ngài, tự nó, đã là một quà tặng tuyệt vời,vốn có khả năng biến đổi chúng ta.
Anh Chị em,
Không lặng thinh nào khủng khiếp bằng lặng thinh của chiều thứ Sáu Tuần Thánh; cũng không biến đổi nào vĩ đại bằng biến đổi của sáng ngày Phục Sinh! Chúa Giêsu cũng đã trải qua sự câm nín của Chúa Cha, và Ngài đã được biến đổi trong quyền năng của Thiên Chúa như thế đó, một sự biến đổi cứu rỗi thế giới. Cả chúng ta, trong cuộc sống,nhiều lúc Thiên Chúa xem ra cũng ở rất xa, chúng ta không tìm thấy Ngài. Khi điều này xảy ra, chúng ta cần nhận ra rằng, đây là cách để Ngài gọi chúng ta đến gần Ngài hơn, cách Ngài thì thầm hầu thu hút sự chú ý của mỗi người hơn. Nếu đây là ‘cuộc đấu tranh’ mà đôi khi, chúng ta gặp phải, hãy hướng sự chú ý đến Chúa Giêsu ngày càng mạnh mẽ hơn, và cho phép sự khao khát Ngài lớn lên trong trái tim mình. Ước muốn được ở gần Chúa thực sự có thể tạo ra hoa trái lớn hơn trong cuộc sống, so với việc chúng ta được nghe Ngài mồn một, to tiếng và rõ ràng. Hãy luôn ghi nhớ, Thiên Chúa thường lặng thinh, kể cả những lặng thinh của thập giá, Ngài ‘lặng thinh để biến đổi’, một biến đổi có tên“Phục Sinh!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giúp con đủ sức vượt qua những im ắng của Chúa; cho con xác tín rằng,Chúa ‘lặng thinh để biến đổi’ con bằng sức mạnh của thập giá và quyền năng của Phục Sinh”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)