Mảnh vụn suy tư Tin Mừng ngày 18/12
- T4, 18/12/2024 - 06:43
- Lm Anmai, CSsR
Gương Tuyệt Của Thánh Giuse
Hôm nay, phụng vụ Lời Chúa mời gọi chúng ta suy ngẫm về tấm gương tuyệt vời mà Thánh Giuse đã nêu ra. Ngài vô cùng nhạy cảm với Đức Maria, người hôn thê của ngài.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cả hai đều là những người tuyệt vời, yêu nhau như không cặp đôi nào khác. Tuy nhiên, rõ ràng là Đấng Toàn năng muốn tình yêu của họ trải qua một số hoàn cảnh rất khó khăn.
Thánh Gioan Phaolô II đã viết: “Kitô giáo là một điều bất ngờ từ một Thiên Chúa đã đứng về phía tạo vật của mình”. Trên thực tế, Ngài đã chủ động: Để đến thế gian này, Ngài không đợi chúng ta xứng đáng. Ngài đề xuất sáng kiến của mình; Ngài không áp đặt nó lên chúng ta: Giống như thể Thiên Chúa đã xin chúng ta “cho phép”. Ngài đã đề xuất với Đức Maria — không bao giờ áp đặt bất cứ điều gì! — ơn gọi trở thành Mẹ Thiên Chúa: “Đấng có quyền năng tạo ra mọi thứ từ hư không, đã từ chối xây dựng lại những gì đã bị xúc phạm nếu Đức Maria không đồng ý” (Thánh Anselm).
Nhưng Thiên Chúa không chỉ xin phép chúng ta, Ngài còn muốn chúng ta tham gia vào kế hoạch của Ngài, để đóng góp một cách anh hùng. Và cũng như vậy đối với Đức Maria và Thánh Giuse. Thực ra, Hài Nhi Kitô cần cha mẹ. Thậm chí còn hơn thế nữa: Người cần lòng anh hùng của cha mẹ mình, vì họ đã phải đi đến cực đoan để bảo vệ mạng sống của “Đấng Cứu Chuộc nhỏ bé”.
Điều thực sự đẹp đẽ là Đức Maria chỉ tiết lộ một vài chi tiết về việc sinh con của mình: Một sự kiện quan trọng như vậy được ghi lại chỉ trong hai câu (x. Lc 2:6-7). Mặt khác, bà đã nói rõ hơn về sự chu đáo của Thánh Giuse đối với bà. Sự thật là “trước khi họ chung sống với nhau, bà đã có con do quyền năng của Chúa Thánh Thần” (Mt 1:19), và để không có nguy cơ làm mất uy tín của bà, thánh Giuse đã muốn biến mất một cách kín đáo và từ bỏ tình yêu của bà (điều mà về mặt xã hội không có lợi cho ông). Vì vậy, trước khi luật bác ái được công bố, Thánh Giuse đã thực hành luật này: Đức Maria (và sự quan tâm yêu thương của ngài dành cho bà) là luật của ngài.
Lm. Anmai, CSsR
Thinh Lặng
Trong tuần thứ ba của Mùa Vọng, thời gian mà Giáo Hội mời gọi chúng ta chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa Giáng sinh, chúng ta được mời gọi nhìn vào sự thinh lặng của Thánh Giuse. Thánh Giuse, người đàn ông trong bóng tối, người mà không bao giờ lên tiếng trong Tin Mừng, nhưng lại là người hùng của sự vâng phục, là hình mẫu cho chúng ta trong việc sống sự thinh lặng và hồi tưởng nội tâm. Mùa Vọng là một thời gian đặc biệt để chúng ta tìm lại sự bình an trong tâm hồn, và sự thinh lặng của Thánh Giuse là một quà tặng vô giá mà chúng ta có thể nhận được trong hành trình này.
Chúng ta thường nghĩ rằng trong cuộc sống bận rộn của mình, thinh lặng là một điều gì đó khó có thể tìm thấy. Chúng ta bị cuốn vào những lo toan, những kế hoạch, những trách nhiệm hằng ngày, và đôi khi, chúng ta quên mất rằng sự thinh lặng không chỉ là sự im lặng bên ngoài, mà là một sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Đó là một sự tĩnh lặng mà Thánh Giuse đã sống trong suốt cuộc đời của mình, một sự thinh lặng không phải là sự trốn tránh thế gian, mà là một cách sống gần gũi với Thiên Chúa, một cách sống để Thiên Chúa có thể nói với chúng ta trong những khoảnh khắc tĩnh lặng của cuộc đời.
Chúng ta biết rằng Thánh Giuse là người đàn ông của sự thinh lặng. Trong tất cả những gì chúng ta biết về Ngài trong Kinh Thánh, Ngài không bao giờ nói một lời. Ngài không có những bài giảng vĩ đại, cũng không có những lời cầu nguyện long trọng. Tuy nhiên, trong sự thinh lặng ấy, Thánh Giuse đã trở thành một mẫu gương vĩ đại về sự vâng phục và tin tưởng vào Thiên Chúa. Khi Thiên thần đến với Ngài trong giấc mơ, Ngài không ngần ngại làm theo những gì Thiên thần truyền dạy, dù đó là điều không dễ dàng và thậm chí có thể gây ra khó khăn cho cuộc sống của Ngài. Nhưng Ngài đã lắng nghe và tuân theo Thiên Chúa, và chính sự vâng phục ấy đã giúp Ngài trở thành người bảo vệ và người cha của Chúa Giêsu.
Mùa Vọng này, chúng ta cũng được mời gọi như Thánh Giuse, để lắng nghe Thiên Chúa trong sự thinh lặng của tâm hồn. Chúng ta không cần phải nói nhiều, không cần phải làm những điều vĩ đại, nhưng chúng ta chỉ cần mở lòng mình ra, để Thiên Chúa có thể nói với chúng ta trong những khoảnh khắc tĩnh lặng của cuộc đời. Sự thinh lặng ấy không phải là sự xa cách, mà là một sự gần gũi sâu sắc với Thiên Chúa, một sự thinh lặng mà qua đó, chúng ta có thể nghe thấy tiếng Chúa, cảm nhận sự hiện diện của Ngài trong cuộc sống của mình.
Hãy để mùa Vọng này trở thành một thời gian để chúng ta vun trồng sự hồi tưởng nội tâm. Thay vì bị cuốn vào những hoạt động bề ngoài, chúng ta hãy dành thời gian để nhìn vào bên trong, để tìm lại sự bình an trong tâm hồn. Chúng ta có thể làm điều này qua việc cầu nguyện, qua việc đọc Lời Chúa, hay đơn giản là dành một chút thời gian trong thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa. Mùa Vọng không chỉ là một thời gian chuẩn bị cho lễ Giáng sinh, mà còn là một cơ hội để chúng ta mở lòng mình ra với Thiên Chúa, để Ngài có thể đến và ở lại trong tâm hồn chúng ta.
Đây là một mùa để chúng ta nhìn lại những gì chúng ta đã sống, để chúng ta tự hỏi mình: "Tôi có đang lắng nghe tiếng Chúa trong sự thinh lặng của lòng mình không? Tôi có đang để Chúa đi vào cuộc đời tôi và thay đổi tôi từ bên trong không?" Mùa Vọng là thời gian để chúng ta chuẩn bị, không chỉ là chuẩn bị bên ngoài mà là chuẩn bị trong tâm hồn, để đón nhận Chúa đến trong cuộc đời mình.
Xin Thánh Giuse, người bảo vệ và người cha vĩ đại, giúp chúng ta sống trong sự thinh lặng và vâng phục như Ngài, để chúng ta có thể nghe được tiếng Chúa và đón nhận Ngài trong cuộc sống của mình. Xin Ngài giúp chúng ta mở rộng trái tim và tâm hồn, để chúng ta luôn biết lắng nghe và đáp lại tiếng gọi của Thiên Chúa trong suốt mùa Vọng này.
Lm. Anmai, CSsR
Đón Nhận Lời
Trong suốt mùa Vọng, chúng ta được mời gọi chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa Giáng sinh, một dịp đặc biệt để chiêm ngắm mầu nhiệm tình yêu và ơn cứu độ mà Thiên Chúa ban cho nhân loại. Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe về mầu nhiệm thụ thai của Chúa Giêsu, một mầu nhiệm vượt quá mọi sự hiểu biết và khả năng của con người.
Thực sự, mầu nhiệm thụ thai trinh nguyên của Chúa Giêsu là một sự kiện thiêng liêng, kỳ diệu mà chúng ta không thể giải thích bằng lý trí đơn thuần. Theo lời thiên thần, Chúa Giêsu được thụ thai không phải do con người, nhưng "bởi Chúa Thánh Thần." Đây là một sự kiện siêu nhiên mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể thực hiện. Chúng ta thấy rõ rằng, trong sự thinh lặng và vâng phục của Đức Maria và Thánh Giuse, Thiên Chúa đã thực hiện một công trình cứu độ vượt quá khả năng và hiểu biết của con người.
Khi thiên thần truyền tin cho Thánh Giuse, ông được thông báo rằng Maria, vị hôn thê của ông, sẽ thụ thai một con trai và điều này sẽ thực hiện lời tiên tri của Isaia: "Này đây, một trinh nữ sẽ thụ thai và sinh một con trai." Đây không chỉ là một lời tiên tri đơn thuần, mà là sự ứng nghiệm của kế hoạch cứu độ mà Thiên Chúa đã chuẩn bị từ lâu. Chính trong sự kiện này, Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế, được sinh ra để mang lại ơn cứu độ cho nhân loại, và qua đó, lời hứa của Thiên Chúa về sự cứu rỗi của dân Người được thực hiện.
Điều quan trọng mà chúng ta cần suy ngẫm trong mùa Vọng này chính là lòng tin tưởng và vâng phục của Đức Maria và Thánh Giuse. Họ không hiểu hết mầu nhiệm mà Thiên Chúa thực hiện, nhưng họ hoàn toàn tin tưởng và vâng theo ý Chúa. Đức Maria đã đón nhận lời mời gọi của Thiên Chúa với một trái tim rộng mở và khiêm tốn, dù bà không hiểu hết tất cả những gì sẽ xảy ra. Thánh Giuse cũng vậy, mặc dù ông có thể đã bối rối trước những sự kiện kỳ lạ này, nhưng ông đã nghe theo sự hướng dẫn của Thiên Chúa qua giấc mơ và đã vâng phục.
Sự vâng phục của Đức Maria và Thánh Giuse là hình mẫu tuyệt vời cho chúng ta trong đời sống đức tin. Họ không chỉ vâng theo Thiên Chúa vì họ hiểu tất cả mọi thứ, mà vì họ tin tưởng vào sự dẫn dắt của Ngài. Họ dạy chúng ta rằng, trong đời sống đức tin, đôi khi chúng ta không cần phải hiểu tất cả mọi điều, nhưng chúng ta phải luôn tin tưởng và vâng phục Chúa, nhất là khi chúng ta đối mặt với những thử thách và mầu nhiệm vượt quá khả năng hiểu biết của mình.
Mùa Vọng là thời gian để chúng ta chuẩn bị đón Chúa đến, nhưng đồng thời cũng là thời gian để chúng ta nhìn vào lòng tin của Đức Maria và Thánh Giuse. Họ đã đón nhận mầu nhiệm cứu độ với tất cả niềm tin và sự vâng phục, và chúng ta cũng được mời gọi làm như vậy. Khi chúng ta đi qua cuộc đời, đôi khi chúng ta không hiểu hết những điều xảy ra với mình, nhưng nếu chúng ta tin tưởng và vâng phục Chúa, chúng ta sẽ nhận được sự hướng dẫn và sự bình an của Ngài.
Xin Đức Maria và Thánh Giuse cầu nguyện cho chúng ta, để chúng ta cũng biết đón nhận lời mời gọi của Thiên Chúa trong cuộc sống với lòng tin và sự vâng phục, và để chúng ta luôn tìm thấy niềm vui trong việc chuẩn bị tâm hồn đón Chúa đến trong mùa Vọng này.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm một trong những mầu nhiệm quan trọng nhất trong lịch sử cứu độ, đó là việc Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Cứu Thế, đã nhập thể làm người, và sự kiện này được chuẩn bị qua sự vâng phục tuyệt vời của ông Giu-se. Trong thời gian chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh, chúng ta được mời gọi nhìn lại gốc tích của Đức Giê-su, không chỉ qua dòng dõi nhân loại mà còn qua sự kiện huyền bí về việc thụ thai của Người.
Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu với một câu nói giản dị nhưng đầy mầu nhiệm: “Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô”. Đây là phần giới thiệu về sự kiện mà nhiều người không thể tưởng tượng nổi, một sự kiện vượt quá khả năng hiểu biết của con người, nhưng lại là điều kiện tiên quyết để ơn cứu độ được thực hiện. Đức Giê-su Ki-tô, Đấng được sinh ra từ bà Ma-ri-a, mẹ Người, không phải là một con người bình thường. Người là Con Thiên Chúa, được thụ thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. Điều này không phải là kết quả của sự kết hợp tự nhiên giữa người nam và người nữ, mà là hành động siêu nhiên của Thiên Chúa, một mầu nhiệm mà con người không thể hiểu thấu hết được.
Và rồi, chúng ta được nghe về ông Giu-se, người chồng của bà Ma-ri-a. Ông là người công chính, sống đạo đức và luôn tìm cách làm những điều tốt đẹp, ngay thẳng. Tuy nhiên, khi biết rằng bà Ma-ri-a, vị hôn thê của mình, mang thai mà không phải do ông là người làm cha, ông đã rơi vào tình trạng khó xử. Ông không muốn làm nhục bà, vì ông yêu bà và muốn bảo vệ phẩm giá của bà. Tuy nhiên, trong lòng ông vẫn đầy sự hoang mang, không biết phải làm sao. Đó là lúc Thiên Chúa can thiệp vào cuộc đời ông qua một giấc mơ.
Sứ thần của Chúa đã hiện ra trong giấc mơ và an ủi ông Giu-se, khẳng định rằng người con mà bà Ma-ri-a cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Đây là một sự kiện không thể giải thích bằng lý trí con người, nhưng lại hoàn toàn phù hợp với kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Sứ thần cũng bảo ông Giu-se rằng ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ. Đây là lời hứa vĩ đại của Thiên Chúa về một Đấng Cứu Thế sẽ đến để giải thoát nhân loại khỏi sự nô lệ của tội lỗi và sự chết.
Sự việc này không chỉ đơn thuần là một sự kiện lịch sử mà còn là sự ứng nghiệm của lời tiên tri trong Kinh Thánh: “Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là ‘Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta’.” Lời tiên tri này đã được ứng nghiệm trong chính sự kiện Đức Giê-su Giáng Sinh, khi Thiên Chúa đến ở giữa chúng ta, sống cùng chúng ta, chia sẻ cuộc sống con người của chúng ta, để cứu độ chúng ta.
Khi thức dậy, ông Giu-se không hề do dự, không chần chừ, mà ông đã làm như những gì sứ thần đã dạy. Ông đón bà Ma-ri-a về nhà, chấp nhận mầu nhiệm của Thiên Chúa và vâng phục ý muốn của Ngài. Hành động của ông Giu-se không chỉ là sự vâng phục đơn thuần, mà là một sự tin tưởng tuyệt đối vào kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa, dù ông không hiểu hết mọi điều. Ông Giu-se đã làm gương mẫu cho tất cả chúng ta về sự vâng phục và niềm tin vào Thiên Chúa, dù trong những tình huống khó khăn và mơ hồ.
Qua bài Tin Mừng này, chúng ta không chỉ được mời gọi chiêm ngắm mầu nhiệm Giáng Sinh mà còn học được rất nhiều bài học về lòng tin, sự vâng phục và tình yêu. Như ông Giu-se, chúng ta cũng được mời gọi đặt niềm tin vào Thiên Chúa, dù đôi khi chúng ta không hiểu hết những gì Ngài đang thực hiện trong cuộc sống của mình. Chúng ta cũng được mời gọi sống một đời sống vâng phục, sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa, dù đó là một lời mời gọi vượt qua sự hiểu biết và kế hoạch của con người. Và cuối cùng, chúng ta được mời gọi tin tưởng rằng, chính Thiên Chúa sẽ thực hiện kế hoạch cứu độ của Ngài qua chúng ta, nếu chúng ta biết vâng theo ý muốn của Ngài.
Hôm nay, trong những ngày chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh, chúng ta hãy nhìn vào gương mẫu của ông Giu-se, một người công chính, luôn tìm kiếm sự vâng phục Thiên Chúa và niềm tin vào sự quan phòng của Ngài. Xin cho chúng ta cũng có thể sống một cuộc sống như vậy, luôn tin tưởng và vâng phục Thiên Chúa, để khi Chúa đến, chúng ta có thể đón nhận Ngài trong tâm hồn thanh thản và bình an.
Lm. Anmai, CSsR
Vâng Phục Và Tin Tưởng
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta chiêm ngắm một trong những mầu nhiệm sâu xa và quan trọng trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Mầu nhiệm đó chính là việc Đức Giêsu Ki-tô, Con Thiên Chúa, nhập thể làm người qua sự cộng tác vâng phục của bà Maria và ông Giuse. Đây là một sự kiện không chỉ thay đổi dòng lịch sử, mà còn là nền tảng của đức tin và hy vọng cho toàn thể nhân loại.
Đoạn Tin Mừng mở đầu với một câu khá giản dị: “Sau đây là gốc tích Đức Giêsu Ki-tô”. Dù có vẻ đơn giản nhưng đây là một câu mở đầu đầy mầu nhiệm. Tên của Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, không chỉ liên quan đến sự kiện lịch sử mà còn mang một ý nghĩa sâu sắc về công trình cứu độ mà Thiên Chúa đang thực hiện. Đức Giêsu Ki-tô không chỉ là một nhân vật lịch sử, mà là Đấng được Chúa Cha sai đến để cứu độ nhân loại khỏi tội lỗi.
Và rồi, chúng ta được biết về bà Maria và ông Giuse. Bà Maria, người được Thiên Chúa chọn làm Mẹ của Đấng Cứu Thế, đang sống trong sự thánh thiện, vâng phục và khiêm tốn. Còn ông Giuse, chồng bà, là người công chính, sống đạo đức, chân thật và luôn tìm cách làm theo ý Chúa. Khi biết bà Maria mang thai mà không phải do mình là người làm cha, ông đã rơi vào tình trạng khó xử. Đối với ông Giuse, đây là một tình huống rất khó khăn. Ông có thể tố giác bà, nhưng ông lại không muốn làm tổn thương bà, vì ông hiểu rằng việc bà mang thai là điều mà ông không thể hiểu hết, nhưng ông muốn bảo vệ bà, bảo vệ danh dự và phẩm giá của bà.
Trong lúc ông đang suy nghĩ và toan tính về việc làm như thế nào cho phải, Thiên Chúa đã can thiệp vào cuộc đời ông qua một giấc mơ. Sứ thần của Chúa hiện ra và nói với ông: “Này ông Giuse, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.” Sứ thần đã cho ông Giuse một sự giải thích rõ ràng và khẳng định rằng chính Chúa Thánh Thần đã làm cho bà Maria mang thai. Và rồi sứ thần dặn ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.
Điều này không chỉ là một sự giải thích cho ông Giuse, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Đấng mà ông Giuse sẽ nhận làm con trai, không phải là một người bình thường, mà là Đấng Cứu Thế, Người sẽ giải thoát nhân loại khỏi tội lỗi và mở ra con đường cứu rỗi. Tên gọi Giêsu mang trong mình sứ mạng cao cả này, vì Giêsu có nghĩa là “Chúa cứu giúp”.
Sự việc này không phải là ngẫu nhiên mà là sự ứng nghiệm của lời tiên tri trong sách Isaia: “Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là ‘Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta’.” Đúng như lời tiên tri, Đức Giêsu đến không phải là một Đấng xa lạ mà là Thiên Chúa hiện diện trong thế giới này, “Thiên Chúa ở cùng chúng ta”. Đó là niềm hy vọng lớn lao cho toàn thể nhân loại, là sự khẳng định rằng Thiên Chúa không bỏ rơi chúng ta mà luôn đồng hành cùng chúng ta trong mọi biến cố của cuộc đời.
Khi tỉnh giấc, ông Giuse đã không do dự, không chần chừ, mà ngay lập tức làm theo lời sứ thần: ông đón bà Maria về nhà và đón nhận người con mà bà đang mang trong bụng như là con trai của mình. Ông Giuse đã làm gương mẫu về sự vâng phục, sự tin tưởng vào Thiên Chúa và sự hy sinh. Ông không hiểu hết tất cả, nhưng ông tin tưởng vào kế hoạch của Thiên Chúa và làm theo. Cũng như ông Giuse, chúng ta trong cuộc sống của mình cũng không thể hiểu hết được mọi sự, nhưng chúng ta vẫn được mời gọi sống trong niềm tin, vâng phục và phó thác vào Thiên Chúa.
Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị để đón nhận Chúa Giáng Sinh. Chúng ta được mời gọi không chỉ chuẩn bị về mặt vật chất, mà còn phải chuẩn bị tâm hồn, mở lòng đón Chúa đến. Hình ảnh của ông Giuse vâng phục trong hôm nay là một lời mời gọi chúng ta vâng phục Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, dù những hoàn cảnh đó có thể không dễ dàng, đôi khi đầy khó khăn, nhưng chúng ta luôn tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn dẫn dắt và đồng hành với chúng ta.
Và như ông Giuse, chúng ta hãy sống một đời sống công chính, biết bảo vệ những giá trị chân thật, sống theo lời Chúa, và đặc biệt là biết vâng phục, tin tưởng vào Thiên Chúa và trong mọi hoàn cảnh, luôn giữ vững niềm tin rằng “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”
Lm. Anmai, CSsR