Nhảy đến nội dung

Suy niệm thứ Hai và Lễ Truyền Tin

Thứ hai tuần 3 mùa chay

Suy niệm : “Đón nhận lòng thương xót bất ngờ của Thiên Chúa”

Lời Chúa mời gọi chúng ta suy ngẫm sâu xa về những kháng cự nội tâm, về những mong đợi bị thất vọng, và về cách Thiên Chúa luôn hành động cách bất ngờ để làm đảo lộn những xác tín cứng nhắc của chúng ta, hầu ban cho chúng ta sự chữa lành đích thực – sự chữa lành nơi tâm hồn.

1. Naaman: Câu chuyện của người kiêu ngạo muốn kiểm soát tất cả

Trước hết, chúng ta nhìn vào Naaman, vị tướng người Aram, giàu sang, quyền thế, nhưng lại mắc bệnh phong. Xét về tâm lý, ông là hình ảnh của con người mạnh mẽ bề ngoài nhưng bên trong lại bị gặm nhấm bởi sự yếu đuối không thể kiểm soát. Ông cũng là hình ảnh của mỗi người chúng ta, khi dù thành công bên ngoài, trong lòng vẫn mang vết thương: sự tổn thương, mặc cảm, hay thiếu thốn tình yêu.

Naaman đến Israel với những kỳ vọng rõ ràng: ông muốn được chữa lành, nhưng theo điều kiện của riêng mình. Ông trông chờ một hành động kỳ diệu, những lời nói long trọng. Nhưng tiên tri Êlisê thậm chí không ra tiếp ông, chỉ sai người bảo ông xuống tắm bảy lần ở sông Giođan – một hành động tưởng chừng quá đơn giản.

Bài học tâm lý ở đây rất mạnh mẽ: sự kiêu ngạo khiến chúng ta muốn giữ quyền kiểm soát các giải pháp cho vấn đề của mình. Chúng ta mong đợi những câu trả lời phù hợp tiêu chuẩn của mình. Nhưng Thiên Chúa thường hành động qua sự đơn sơ, nơi những điều chúng ta không muốn nhìn đến.

Chỉ khi Naaman chấp nhận từ bỏ mong đợi, hạ mình, ông mới được chữa lành. Đó là một cuộc hoán cải nội tâm, một sự buông bỏ.

2. Tiếng kêu của tâm hồn: “Linh hồn con khát khao Thiên Chúa hằng sống”

Thánh Vịnh hôm nay tiếp tục vang lên tiếng khát khao ấy: “Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước, hồn con cũng trông mong được gần Ngài.” Đó là tiếng kêu khát sống còn nơi sâu thẳm lòng người.

Nhưng trong đời sống tâm lý, biết bao lần chúng ta tìm cách giải khát bằng những dòng nước nhiễm bẩn: sự công nhận, thành đạt, hay lạc thú chóng qua? Như Naaman, chúng ta tìm kiếm những giải pháp bên ngoài mà không lắng nghe tiếng khát vọng nội tâm.

Mùa Chay mời gọi chúng ta trở về với điều thiết yếu: nhận ra rằng chỉ có dòng nước hằng sống, chỉ có mối tương quan với Thiên Chúa hằng sống mới thực sự giải khát tâm hồn. Điều đó đòi hỏi chúng ta từ bỏ những chỗ dựa giả tạo, buông bỏ các xác tín cố chấp, và bước vào sự mong manh chân thật.

3. Tin Mừng: Thiên Chúa vượt qua mọi biên giới

Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu cho thấy một cơ chế tâm lý và thiêng liêng rất quen thuộc: sự chối từ ngôn sứ. Tại sao đồng hương của Ngài lại nổi giận? Vì Ngài dám nói rằng Thiên Chúa đã hành động nơi người ngoại, nơi những người bị coi là không xứng đáng: bà góa thành Sarepta, tướng Naaman.

Điều đó làm họ phẫn nộ. Và chúng ta cũng vậy. Trong lòng mỗi người đều có những “ranh giới”: những gì ta tin rằng Thiên Chúa có thể làm, và nhất là, làm cho ai. Chúng ta muốn khuôn Thiên Chúa theo ý mình, giới hạn Ngài trong nhóm người, môi trường, hay công trạng của chúng ta.

Nhưng Chúa Giêsu đến để phá vỡ não trạng hẹp hòi ấy. Ân sủng Thiên Chúa không bị giới hạn. Ngài ban phát cho bất cứ ai có lòng tin và sẵn sàng đón nhận, ngay cả khi điều đó làm chúng ta khó chịu.

Áp dụng thiêng liêng: Đón nhận Thiên Chúa vượt ngoài mong đợi

Vậy, hôm nay Lời Chúa đặt ra cho chúng ta những câu hỏi:

• Tôi đang mang những mong đợi cứng nhắc nào, những ý tưởng định kiến nào về cách Thiên Chúa phải hành động trong cuộc đời tôi?

• Tôi có sẵn sàng, như Naaman, đón nhận sự chữa lành đơn sơ, âm thầm, nội tâm?

• Trái tim tôi có đủ rộng mở để nhận ra bàn tay Thiên Chúa trong những người, những tình huống mà tôi thường cho là không xứng đáng?

Thiên Chúa thường dẫn chúng ta qua những nẻo đường bất ngờ, đôi khi làm ta bối rối, nhưng luôn giải thoát. Mùa Chay này, Ngài mời gọi chúng ta buông bỏ kiêu hãnh, tháo gỡ ranh giới hẹp hòi nơi tâm hồn, và đón nhận lòng thương xót vô điều kiện của Ngài.

Ước chi tâm hồn chúng ta, như nai khát nước, biết chạy đến nguồn nước hằng sống. Xin cho chúng ta can đảm dìm mình – bảy lần nếu cần – trong dòng sông khiêm nhường. Ở đó, sự chữa lành đích thực đang chờ đợi.

+++++++++++++++

Lễ Truyền tin 25/3

Suy niệm Lễ Truyền Tin

Hôm nay, chúng ta mừng kính một mầu nhiệm thật kỳ diệu và cảm động: Lễ Truyền Tin của Chúa. Đây là giây phút Con Thiên Chúa nhập thể làm người, khi Ngôi Lời trở nên xác phàm trong cung lòng Đức Trinh Nữ Maria. Trời gặp đất, Thiên Chúa bước vào lịch sử nhân loại.

Để hiểu sâu sắc biến cố này, chúng ta hãy cùng chiêm ngắm hai bài đọc Lời Chúa hôm nay: trích sách ngôn sứ Isaia và Tin Mừng theo thánh Luca.

1. Vua Akhát từ chối: Nỗi sợ lệ thuộc

Vua Akhát, trong bài đọc một, từ chối xin Chúa ban cho một dấu lạ. Bề ngoài, điều này có vẻ đạo đức: “Tôi không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa.” Nhưng ngôn sứ Isaia cho thấy rằng, sự từ chối ấy thực chất là do thiếu lòng tin tưởng. Vua Akhát muốn tự mình giải quyết vấn đề, không muốn lệ thuộc vào Thiên Chúa, không muốn bị khuấy động kế hoạch của mình.

Tâm lý con người chúng ta cũng vậy: chúng ta thường muốn kiểm soát cuộc sống, lo sợ khi phải trao phó mọi sự cho Thiên Chúa. Nỗi sợ bị tổn thương, bị bất lực khiến chúng ta đóng cửa lòng mình.

Nhưng điều tuyệt vời là: Dù Akhát từ chối, Thiên Chúa vẫn hứa ban. Người không bỏ cuộc. Dẫu con người từ chối, Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn hứa: “Này đây, người thiếu nữ sẽ mang thai, sẽ sinh hạ một con trai, đặt tên là Emmanuel.”

Thiên Chúa là Đấng trung tín. Người luôn chủ động đến với con người.

2. Tiếng “Xin Vâng” của Mẹ Maria: Tự do mở ra cho ân sủng

Ngược lại với sự khước từ của Akhát, chúng ta gặp một thái độ hoàn toàn khác nơi Đức Maria. Một thiếu nữ khiêm nhường, chẳng quyền lực hay địa vị gì. Khi nghe lời truyền tin của thiên thần, Mẹ cũng bối rối, cũng thắc mắc: “Việc ấy xảy ra thế nào được?”

Nhưng sau đó, Đức Maria đã thưa tiếng “Xin Vâng” với tất cả ý thức và tự do. Không phải là sự tuân phục mù quáng, nhưng là lựa chọn tự do, đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa.

Về mặt tâm lý, Đức Maria dạy chúng ta một bài học sâu sắc: Tự do đích thực không phải là khước từ mọi lệ thuộc, mà là mở lòng cho tình yêu, sẵn sàng cộng tác với ân sủng. Chính khi Mẹ Maria phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa, Mẹ trở nên tự do và cao cả nhất.

3. Một sự hiệp thông kỳ diệu: Thiên Chúa mời gọi, con người đáp lại

Mầu nhiệm hôm nay cho thấy: Thiên Chúa không áp đặt. Người ngỏ lời, mời gọi, hứa ban. Nhưng Người tôn trọng tự do con người.

Có thể nói, công trình cứu độ là một sự cộng tác kỳ diệu:

• Thiên Chúa khởi xướng, mở đường, sai thiên thần, trao lời hứa.

• Nhưng Người đợi chờ lời đáp lại của con người.

Đây chính là nền tảng đời sống thiêng liêng của chúng ta. Chúng ta không thể chỉ dựa vào ơn Chúa mà không đáp lại, cũng không thể chỉ cậy vào sức mình mà thiếu ân sủng. Lễ Truyền Tin dạy rằng: Ơn Chúa và tự do con người gặp nhau, tạo nên hoa trái cứu độ.

4. Áp dụng thực tế: Những lần Chúa ngỏ lời trong đời ta

Anh chị em thân mến,

Lễ Truyền Tin không chỉ là một sự kiện quá khứ. Mỗi người chúng ta đều có những lần Chúa truyền tin trong cuộc đời. Thiên Chúa có thể ngỏ lời qua những biến cố bất ngờ, những lời mời gọi yêu thương, phục vụ, tha thứ.

Nhưng giống như Akhát, trong lòng ta cũng có những nỗi sợ, những khước từ. Và cũng như Đức Maria, trong ta có khả năng lắng nghe và thưa “Xin Vâng”.

Kết luận: Dám thưa “Xin Vâng” mỗi ngày

Lễ Truyền Tin nhắc chúng ta rằng: Thiên Chúa thực hiện công trình cứu độ qua tự do của con người.

Hôm nay, xin Chúa ban cho chúng ta ơn:

• Nhận ra những khước từ, sợ hãi còn che lấp lòng ta, như Akhát.

• Có đủ lòng tin và tình yêu để thưa “Xin Vâng” như Đức Maria.

Mỗi lần chúng ta dám mở lòng, dám đáp lại Chúa, là một lần Nước Trời được gieo vào thế gian. Amen.

 

Danh mục:
Tác giả: