06 Bài 06
KÍNH MỪNG MARIA ĐẦY ƠN PHÚC
Thưa quý bạn đọc,
Những sự kiện chính trên đây trong cuộc đời Mẹ Maria và Chúa Kitô cho thấy Đức Mẹ gắn liền với Con Ngài, sự thật về Mẹ chỉ hiểu được trong sự thật về Chúa Cứu Thế Giêsu.
Thiên Chúa Tạo Hóa yêu thương thế gian đến nỗi quyết định ban Con Một của mình làm mẫu mực cho loài người và cho Ngài hy sinh tính mạng để cứu chuộc loài người. Thiên Chúa đã quyết định cho Con Ngài và cũng là Thiên Chúa như Ngài xuống thế làm người cho nên cũng quyết định chuẩn bị cho Con mình một người Mẹ xứng đáng. Do đó, từ thuở đời đời Thiên Chúa đã chuẩn bị cho Đức Maria được làm Mẹ của Ngôi Con Thiên Chúa xuống thế làm người. Chúa Giêsu Kitô là Ngôi Hai Thiên Chúa và cũng là Thiên Chúa như Ngôi Cha. Người con do Đức Mẹ sinh ra thật sự là Thiên Chúa, cho nên Đức Mẹ xứng đáng được tuyên xưng là Mẹ Thiên Chúa. Đây là tước hiệu được Hội nghị toàn thể Giáo Hội vào năm 431 tại Êphêsô đồng loạt tuyên xưng để hỗ trợ tín điều về thần tính của Chúa Giêsu Kitô. Tước hiệu “Mẹ Thiên Chúa” không có nghĩa Đức Maria là nguồn gốc của thần tính nhưng có nghĩa Đấng Cứu Thế do Ngài sinh ra thật sự là Thiên Chúa, có trọn thần tính như Thiên Chúa Cha.
Đấng Cứu Thế đến để chiến thắng thần dữ, chiến thắng kẻ đã xúi giục nhân loại phạm tội lìa xa Thiên Chúa. Thiên Chúa Cha muốn cho Con mình có một người Mẹ xứng đáng nên đã trích một phần từ công phúc cứu chuộc của Ngôi Hai Thiên Chúa áp dụng trước cho người Mẹ ấy để người Mẹ ấy, ngay từ lúc tượng thai trong lòng mẹ mình, không lây nhiễm ảnh hưởng tội nguyên tổ một giây phút nào. Mọi con cái loài người đều nhiễm vương tội nguyên tổ từ giây phút tượng thai trong lòng mẹ mình, chỉ riêng Mẹ của Đấng Cứu Thế được đặc ân thoát khỏi điều đáng buồn ấy. Ngài được đặc ân như thế là để xứng đáng sinh ra Đấng Chí Thánh. Đặc ân ấy gọi là ơn vô nhiễm nguyên tội.
Đấng Cứu Thế Chí Thánh là Ngôi Hai Thiên Chúa, là Con Một hằng được Thiên Chúa Cha sinh hạ từ trước muôn đời cho đến mãi muôn đời, không khởi đầu và không cùng tận. Vì thế, khi Ngài giáng trần làm người, mặc lấy bản tính nhân loại, thì bản tính nhân loại của Ngài cũng phải được sinh ra cách thật xứng đáng với Ngài, không do sự kết hợp nam nữ thường tình nhưng hoàn toàn do quyền năng của Thiên Chúa Tạo Hóa. Thiên Chúa thực hiện điều ấy không do ngẫu hứng trong giây lát nhưng Ngài đã chuẩn bị từ trong cõi đời đời và đã cho ngôn sứ của Ngài tiên báo trong lịch sử, từ hơn 600 năm trước khi vị Cứu Thế sinh ra, được ghi lại trong sách ngôn sứ Isaia:
Này đây một trinh nữ mang thai, sinh hạ con trai, và đặt tên là Emmanuel. (Isaia 7,14)
Ơn đồng trinh của Mẹ Maria không chỉ là một sự kiện thể lý nơi thân xác nhưng trước hết còn là một tình yêu sâu thẳm trong tâm hồn, khiến lòng trí Mẹ chỉ hoàn toàn hướng về Thiên Chúa. Mẹ đã được ơn nhận ra Nước Trời là kho tàng tuyệt đối cho nên suốt đời đã không màng điều gì khác, dù là sự thỏa mãn ý riêng, tiền bạc vật chất hay tình chăn gối vợ chồng. Vì thế suốt đời Mẹ đã luôn giữ vững ba nhân đức vâng phục, nghèo khó và khiết tịnh. Đó là ý nghĩa cao cả của ơn trọn đời đồng trinh. Trong lịch sử Hội Thánh, các tu sĩ nam nữ đã noi gương bắt chức Đức Mẹ, khấn giữ ba nhân đức ấy cách triệt để. Những thành viên không phải là tu sĩ, mặc dù không tuyên khấn, vẫn được mời gọi thể hiện ba nhân đức ấy ở mức tối đa theo bậc sống mình.
Sau cùng, cái chết là hậu quả của tội nguyên tổ, không riêng cái chết thể chất khiến thân xác mục nát, mà cả cái chết tâm linh, khiến người ta phải xa lìa Thiên Chúa. Chúa Giêsu Kitô Cứu Thế đã chết thay cho cả nhân loại, để những ai tin Ngài thì không phải chết đời đời nhưng sẽ được sống hạnh phúc trong tình thân mật với Thiên Chúa Chí Thánh là Cha đầy nhân ái. Ơn cứu chuộc ấy được áp dụng về mặt tâm linh cho mọi kẻ tin Chúa Kitô, tức là họ vẫn phải chết về mặt thể xác nhưng không phải chết về mặt linh hồn. Riêng Mẹ Maria, vì đã được gìn giữ không vương tội nguyên tổ phút giây nào, thì ơn cứu chuộc ấy đã được áp dụng cho Mẹ cả về mặt thể xác. Vì thế, Thiên Chúa đã cho Mẹ kết thúc cuộc đời không phải bằng cái chết theo nghĩa thông thường, cái chết gây hư nát cho thân xác, nhưng chỉ thuần túy là một sự tham dự vào cuộc Vượt qua của Đức Kitô, Con Ngài, để vượt từ cuộc sống đời này sang cuộc sống đời sau. Mọi tín hữu khác, sau khi chết và được thanh luyện xứng đáng, thì linh hồn được về hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa ngay, còn thân xác phải đợi ngày tận thế mới được sống lại để cùng hưởng hạnh phúc đời đời với linh hồn mình. Đức Mẹ là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội nên được đặc ân không phải chờ đợi như thế nhưng ngay khi kết thúc cuộc đời, đã được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn và xác. Đây là tín điều vẫn được cộng đồng Hội Thánh tin nhận từ xưa và được Đức Giáo Hoàng Piô XII long trọng công bố ngày 01-11-1950.
Với bốn đặc ân trên đây, Mẹ Maria quả là người phụ nữ đầy ơn phúc. Mẹ xứng đáng là tổ mẫu mới của loài người, thay cho tổ mẫu Evà cũ. Đức Mẹ xứng đáng là người phụ nữ mẫu mực, là lý tưởng và gương soi cho mọi thế hệ phụ nữ trong lịch sử trên toàn thế giới.
Hằng năm, ngày lễ Đức Mẹ Lên Trời, 15-8 dương lịch, được Hội Thánh Công Giáo mừng kính như bảo chứng hy vọng không riêng cho nữ giới mà cho toàn thể nhân loại mới. Đức Mẹ đã được Thiên Chúa ân thưởng trên thiên đàng cả linh hồn và thân xác, là dấu hiệu báo trước và là bảo đảm rằng mọi kẻ tin vào Chúa Giêsu Kitô, cùng dự phần vào sự chết và phục sinh với Chúa, đều được hưởng hạnh phúc với Ngài và ngày tận thế cả thân xác họ cũng được sống lại và hưởng vinh quang phục sinh như Đức Maria, Mẹ của Đức Kitô và cũng là của mọi tín hữu.