Nhảy đến nội dung

Chầu Thánh Thể
  • CN, 07/09/2025 - 16:02
  • admin1

28  07  X  CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN.Ca vịnh tuần II.Xứ Đồng Phú, Gò Cáo, Đinh Đồng, Lường Xá, họ Lưu Xá Ngoại, họ Thọ Cầu, họ Kẻ San, họ Kim Tân và họ Tân Doanh chầu Mình Thánh.Không cử hành lễ thánh Ven-xet-lao, tử đạo; thánh Lô-ren-xô Ru-y và các bạn, tử đạo, và không cử hành lễ cầu cho người qua đời (D2, D3), trừ lễ an táng.SỰ DỬNG DƯNG CHẾT NGƯỜIMỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦULạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con thờ lạy, chúng con chúc tụng và chúng con cảm tạ Chúa đã thương ban cho chúng con có những giây phút linh thiêng này, được quy tụ bên Thánh Nhan Chúa. Giữa những bộn bề, lo toan của cuộc sống, giữa những ồn ào của thế sự, Chúa đã mời gọi chúng con đến và ở lại bên Chúa, trong sự thinh lặng của tình yêu, trong sự bình an của tâm hồn. Chúng con tin thật Chúa đang hiện diện uy nghi, quyền năng nhưng cũng thật gần gũi, hiền từ nơi hình bánh bé nhỏ. Chúa là Thiên Chúa Tình Yêu, là Vua của sự sống, nhưng đã tự nguyện trở nên tấm bánh để nuôi dưỡng chúng con. Chúa là Đấng giàu có vô cùng, nhưng đã tự nguyện trở nên nghèo khó vì chúng con.Giờ đây, trước Thánh Nhan Chúa, chúng con xin dâng lên Chúa trọn vẹn con người chúng con: với những niềm vui và nỗi buồn, với những thành công và thất bại, với những bình an và cả những xáo trộn trong tâm hồn. Đặc biệt, chúng con xin được chiêm ngắm và suy niệm về Lời Chúa qua dụ ngôn người phú hộ và anh Ladarô nghèo khó. Dụ ngôn này như một tiếng chuông cảnh tỉnh, một lời mời gọi khẩn thiết, lay động những tâm hồn đã chai lì vì sự hưởng thụ, đã ngủ quên trong sự thờ ơ, dửng dưng trước những nỗi đau của tha nhân.Lạy Chúa, có thể trong cuộc sống, chúng con đã nhiều lần đóng vai người phú hộ. Chúng con mải mê xây dựng cuộc sống riêng mình với những bữa tiệc linh đình, những bộ quần áo sang trọng, những tiện nghi vật chất, mà quên đi những "anh Ladarô" đang hiện diện ngay trước ngưỡng cửa nhà mình, ngay trong cuộc đời mình. Đó có thể là người thân trong gia đình đang khao khát một lời hỏi han, một cử chỉ quan tâm. Đó có thể là người hàng xóm đang gặp khó khăn, thiếu thốn. Đó có thể là những người đau khổ, bệnh tật, bị bỏ rơi mà chúng con vô tình lướt qua mỗi ngày. Sự giàu có của chúng con không chỉ là tiền bạc, mà còn là thời gian, sức khỏe, kiến thức, và tình thương. Nhưng chúng con đã chôn giấu những nén bạc đó cho riêng mình.Trong giờ chầu thánh thiêng này, xin Chúa ban Thánh Thần của Ngài, mở tai chúng con để chúng con biết lắng nghe Lời Chúa, mở mắt chúng con để chúng con biết nhận ra những anh Ladarô quanh mình, và nhất là mở rộng trái tim chúng con để chúng con biết yêu thương và hành động. Xin cho chúng con can đảm thoát ra khỏi cái vỏ bọc ích kỷ của bản thân, để không phải một ngày kia, chúng con cũng phải thốt lên lời thống hối muộn màng như người phú hộ trong vực thẳm. Xin cho tình yêu của Chúa nơi Thánh Thể biến đổi sự dửng dưng của chúng con thành lòng trắc ẩn, biến sự tính toán của chúng con thành lòng quảng đại.CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ đây con đang hiện diện trước nhan thánh Chúa, con tim con trào dâng một niềm cảm mến sâu xa. Con không biết nói gì hơn ngoài hai tiếng "tạ ơn". Tạ ơn Chúa đã không quản ngại thân phận tội lỗi, yếu hèn của con, mà vẫn yêu thương và mời gọi con đến với Chúa. Chúa hiện diện nơi đây, trong tấm bánh nhỏ bé, nhưng lại chứa đựng cả một trời yêu thương, một đại dương thương xót. Chúa là Thiên Chúa, là Vua trên các vị vua, nhưng lại chấp nhận ẩn mình trong thinh lặng, kiên nhẫn đợi chờ từng người chúng con. Con chiêm ngắm Chúa, Đấng đã từ bỏ ngai trời cao sang để xuống thế làm người, đã sống một cuộc đời nghèo khó, và cuối cùng đã chết trần trụi trên thập giá. Chúa đã cho đi tất cả, không giữ lại gì cho riêng mình, chỉ vì yêu thương chúng con. Thế mà, lạy Chúa, con thật xấu hổ khi nhìn lại cuộc đời con. Con đã sống quá nhiều cho bản thân, đã quá tính toán thiệt hơn với Chúa và với anh em. Con đã xây nên những bức tường thành kiên cố của sự ích kỷ, của những tiện nghi vật chất, và tự giam mình trong đó. Con vui hưởng những gì mình có, mà không hề bận tâm đến những người đang thiếu thốn. Con mải mê với những bữa tiệc của riêng con mà không nghe thấy tiếng rên rỉ của những người đang đói khát tình thương và sự quan tâm. Con đã trở thành người phú hộ trong dụ ngôn lúc nào không hay. Mắt con đã nhìn mà không thấy, tai con đã nghe mà không hiểu. Con đã thấy những anh Ladarô nằm đó, trước cửa nhà con, trước cổng nhà thờ, trên những nẻo đường con đi qua, nhưng con đã vội vã bước qua, coi họ như không tồn tại. Sự dửng dưng của con đã tạo nên một vực thẳm, không phải giữa con và họ, mà là giữa con và chính Chúa, bởi Chúa đã từng nói: "Những gì các ngươi làm cho một trong những anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta". Lạy Chúa, giờ đây, con không dám xin gì hơn ngoài lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa phá đổ những bức tường ích kỷ trong con. Xin ánh sáng từ Thánh Thể Chúa chiếu soi vào những góc tối trong tâm hồn con, để con nhận ra sự mù quáng và chai đá của mình. Xin cho con một trái tim mới, một trái tim biết rung cảm trước nỗi đau của tha nhân, một trái tim quảng đại, biết cho đi mà không tính toán. Xin cho con đừng đợi đến khi quá muộn, khi vực thẳm đã không thể lấp đầy, mới nhận ra sai lầm của mình. Xin cho mỗi lần con đến với Chúa nơi Thánh Thể, là một lần con được biến đổi, để con ra về với một quyết tâm sống yêu thương và phục vụ, để cuộc đời con không còn là một cuộc sống hưởng thụ vô cảm, nhưng là một bài ca phụng sự Chúa trong anh em mình. Amen.LỜI CHÚA (LC 16,19-31)Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu rằng: “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta.Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!’Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận hết phần may mắn rồi; còn La-da-rô suốt một đời chỉ gặp toàn chuyện xui xẻo. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta cũng không được.’Ông nhà giàu nói: ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!’Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.’Ông nhà giàu nói: ‘Thưa tổ phụ, không đâu! Nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.’Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.’”Đó là Lời Chúa. Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa.SUY NIỆM LỜI CHÚALạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Lời Chúa mà chúng con vừa nghe qua dụ ngôn người phú hộ và anh Ladarô thật là một Lời mạnh mẽ, một Lời có sức xuyên thấu tâm can, một Lời thách đố và phán xét cuộc sống của mỗi chúng con. Dụ ngôn không phải là một câu chuyện cổ tích xa xôi, nhưng là một tấm gương soi rõ nét đến trần trụi bộ mặt thật của xã hội loài người và của chính tâm hồn chúng con. Chúng con xin Chúa ban ơn soi sáng để chúng con có thể đi sâu vào từng chi tiết của dụ ngôn, không phải để phán xét người phú hộ, nhưng là để nhận ra hình ảnh của chính mình trong đó, và để được Lời Chúa biến đổi.Trước hết, Chúa Giêsu vẽ nên hai bức tranh với hai gam màu hoàn toàn đối lập. Một bên là người phú hộ, một cuộc sống xa hoa đến tột đỉnh. Ông "mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình". Từng chi tiết nhỏ đều toát lên sự hưởng thụ không giới hạn. Lụa là gấm vóc không chỉ là quần áo, mà còn là biểu tượng của địa vị, của danh vọng, của một thế giới chỉ biết có mình. "Ngày ngày yến tiệc linh đình" không chỉ là ăn uống, mà là một lối sống, một triết lý sống chỉ tìm kiếm khoái lạc và thỏa mãn bản thân. Tên của ông không được nhắc đến. Tại sao? Có lẽ vì trong mắt Thiên Chúa, một cuộc đời chỉ sống cho mình thì trở nên vô danh, không có giá trị vĩnh cửu. Ông ta bị nhấn chìm trong chính sự giàu sang của mình, đến nỗi mất cả tên gọi. Ông trở thành một định nghĩa: "người phú hộ", một con người bị vật chất hóa, bị tài sản thống trị.Đối lập hoàn toàn là hình ảnh anh Ladarô. Tên của anh được nêu lên một cách trân trọng: "Ladarô", nghĩa là "Thiên Chúa cứu giúp". Cái tên này đã là một lời tuyên tín. Giữa cảnh đời cùng cực, anh vẫn là người của Thiên Chúa. Anh "mụn nhọt đầy mình", một hình ảnh của sự đau đớn, bệnh tật, và bị xã hội gạt ra bên lề. Anh "nằm trước cổng ông nhà giàu". Chi tiết này thật đắt giá. Anh không ở đâu xa, anh ở ngay đó, ngay trước mắt, ngay lối đi về của người phú hộ. Sự hiện diện của anh là một lời mời gọi, một sự chất vấn liên lỉ. Nhưng anh chỉ "thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống". Anh không đòi hỏi cao sang, chỉ mong được chút dư thừa, những mảnh vụn của sự sống. Thậm chí, "mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta". Con vật dường như còn tỏ ra thương xót hơn con người. Trong thế giới của người phú hộ, Ladarô còn thua cả một con vật. Anh là hiện thân của sự nghèo đói, bệnh tật, cô đơn và bị khinh rẻ. Anh là hình ảnh của chính Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn, bị người đời ruồng bỏ, khinh khi.Tội của người phú hộ là gì? Chúa Giêsu không nói ông ta trộm cắp, lừa đảo, hay làm hại ai để có được tài sản. Tội của ông ta tinh vi hơn, đáng sợ hơn và cũng phổ biến hơn: tội dửng dưng. Ông ta đã đi qua đi lại cái cổng đó mỗi ngày, đã thấy Ladarô nằm đó, nhưng ông ta đã không "nhìn thấy". Mắt ông ta đã bị che lấp bởi lụa là gấm vóc, tai ông ta đã bị lấp đầy bởi tiếng nhạc của những bữa tiệc, và trái tim ông ta đã chai đá bởi sự ích kỷ. Ladarô tồn tại như một cái bóng, một vật thể không đáng bận tâm. Sự dửng dưng đã tạo ra một vực thẳm ngay từ khi cả hai còn sống. Một vực thẳm không phải bằng không gian, mà bằng chính thái độ sống. Người phú hộ sống trong thế giới của mình, và Ladarô sống trong thế giới của mình, ngay cạnh nhau nhưng lại cách xa nhau một trời một vực. Đây chính là tội lớn nhất: từ chối nhìn nhận người khác là anh em, là một con người có phẩm giá. Đây là sự mù quáng của trái tim, một căn bệnh còn nguy hiểm hơn cả những mụn nhọt trên thân thể Ladarô.Lạy Chúa, chúng con tự hỏi: ai là Ladarô của cuộc đời chúng con hôm nay? Ladarô không ở đâu xa. Ladarô đang nằm trước "cổng nhà" của chúng con. Cổng nhà đó có thể là cánh cửa gia đình, nơi có những người thân đang khao khát tình thương, sự lắng nghe của chúng con, nhưng chúng con lại quá bận rộn với công việc, với những thú vui riêng. Cổng nhà đó có thể là ngưỡng cửa khu xóm, nơi có những gia đình đang gặp khó khăn, túng thiếu, nhưng chúng con lại đóng chặt cửa, an phận trong sự sung túc của mình. Cổng nhà đó có thể là màn hình điện thoại, nơi chúng con lướt qua hàng trăm tin tức về chiến tranh, đói nghèo, bất công trên thế giới, nhưng trái tim chúng con không một chút rung động, vì chúng con cho rằng đó là "chuyện của người ta". Chúng con, lạy Chúa, đã tự tạo ra một thế giới riêng, một "thiên đàng tại thế" giả tạo bằng vật chất, và chúng con không cho phép bất kỳ nỗi đau khổ nào của tha nhân làm phiền đến sự bình an giả dối đó. Sự dửng dưng của chúng con tinh vi hơn người phú hộ xưa. Chúng con có thể cho đi một vài đồng bạc lẻ để tâm hồn được thanh thản, nhưng chúng con không dám cho đi thời gian, không dám cho đi sự hiện diện, không dám để cho nỗi đau của người khác chạm vào trái tim mình.Rồi cuộc đời thay đổi. Cả hai đều chết. Cái chết là sự công bằng tuyệt đối, san phẳng mọi khác biệt về địa vị, giàu nghèo. Nhưng sau cái chết, một sự đảo ngược vĩ đại đã xảy ra. Ladarô "được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham". Anh được an ủi, được bù đắp. Còn người phú hộ "bị đem chôn" và phải chịu cực hình. Từ trong vực thẳm, ông ta mới "ngước mắt lên". Lần đầu tiên trong đời, ông ta thực sự "nhìn thấy" Ladarô. Nhưng đã quá muộn. Giờ đây, ông ta lại là người phải van xin, phải khao khát một giọt nước từ chính người mà ông ta đã từng khinh rẻ. Ông ta vẫn gọi Ladarô bằng tên, chứng tỏ khi còn sống, ông ta biết anh ta là ai, nhưng đã cố tình làm ngơ. Lời đối đáp của tổ phụ Áp-ra-ham thật rõ ràng: "Suốt đời con, con đã nhận hết phần may mắn rồi... Hơn nữa, giữa chúng ta và các con đã có một vực thẳm lớn". Vực thẳm này không phải do Thiên Chúa tạo ra sau khi chết. Nó chính là sự cụ thể hóa của vực thẳm mà người phú hộ đã tạo ra khi còn sống bằng sự dửng dưng của mình. Sự ích kỷ, thờ ơ đã đào một hố sâu ngăn cách không thể vượt qua. Thiên Chúa chỉ tôn trọng sự lựa chọn của con người. Nếu suốt đời ta chọn sống không có tình yêu, thì vĩnh cửu của ta cũng sẽ là một nơi không có tình yêu.Một chi tiết cuối cùng cho thấy sự mù quáng cố chấp của người phú hộ. Ngay cả khi đang chịu cực hình, ông ta vẫn không thay đổi. Ông ta không xin cho mình được tha thứ, chỉ xin được giảm nhẹ nỗi đau. Ông ta vẫn coi Ladarô như một người đầy tớ, một người để sai vặt: "xin sai anh Ladarô...". Ông ta không hề tỏ ra hối hận vì đã đối xử tệ với Ladarô, mà chỉ lo cho những người anh em còn sống của mình. Và khi lo cho họ, ông ta vẫn nghĩ theo lối suy nghĩ của trần gian: cần một phép lạ, một dấu hiệu phi thường, "người chết sống lại", thì họ mới tin. Ông ta đã coi thường Lời của Thiên Chúa qua "Mô-sê và các Ngôn Sứ". Câu trả lời của Áp-ra-ham là một lời khẳng định đanh thép về giá trị của Lời Chúa: "Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin".Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con có tất cả. Chúng con có Lời Chúa được rao giảng mỗi ngày. Chúng con có các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Thánh Thể, là đỉnh cao của tình yêu cho đi. Chúa đã ban chính Mình và Máu Chúa làm của ăn nuôi dưỡng chúng con. Chúa không cho chúng con những mẩu bánh vụn từ bàn tiệc của Ngài, mà Chúa cho chúng con chính sự sống của Ngài. Mỗi lần chúng con rước lễ là một lần chúng con được kết hợp với Đấng đã đồng hóa mình với những người nghèo khổ. Vậy mà, tại sao chúng con vẫn dửng dưng? Tại sao sau mỗi Thánh lễ, chúng con vẫn bước ra khỏi nhà thờ và lại trở về với lối sống ích kỷ của mình? Lời của Áp-ra-ham đang chất vấn chúng con. Chúng con có cần một phép lạ nào lớn hơn phép lạ Thánh Thể không? Chúng con có cần một lời cảnh báo nào mạnh hơn Lời Chúa trong Tin Mừng không? Lạy Chúa, xin thương xót chúng con. Xin cho giờ chầu này không phải là một giờ an ủi giả tạo, để rồi chúng con lại quên đi anh em mình. Nhưng xin cho giờ phút được ở bên Chúa đây là một cuộc gặp gỡ biến đổi. Xin cho chúng con khi chiêm ngắm Chúa, tấm Bánh bẻ ra, chúng con cũng can đảm bẻ cuộc đời mình ra để chia sẻ cho anh em. Xin cho chúng con biết dùng sự giàu có về thời gian, sức khỏe, khả năng mà Chúa ban để phục vụ, để lấp đầy những vực thẳm của sự chia cách, hận thù, dửng dưng trong xã hội. Xin cho chúng con đừng đợi đến ngày phán xét cuối cùng mới nhận ra Ladarô, nhưng biết nhận ra Chúa đang hiện diện nơi những người nghèo khổ ngay hôm nay, để chúng con được cùng họ chia sẻ niềm vui trong Nước Trời mai sau. Amen.LỜI CẦU NGUYỆNNgười dẫn: Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể là hiện thân của tình yêu tự hiến, một tình yêu luôn nhìn thấy và chạnh lòng thương trước nỗi khổ đau của con người. Tin tưởng vào lòng thương xót của Chúa và được Lời Chúa soi dẫn, chúng ta hãy tha thiết dâng lên những lời nguyện xin:Chúng ta cầu xin cho Đức Thánh Cha, các Đức Giám mục, Linh mục và Tu sĩ trong Hội Thánh. Xin cho các ngài luôn có một trái tim nhạy bén của người mục tử, để nhận ra những "anh Ladarô" đang hiện diện trong đoàn chiên của mình – những người nghèo đói, bệnh tật, bị bỏ rơi, và bị gạt ra bên lề xã hội. Xin cho các ngài can đảm lên tiếng bênh vực người yếu thế và xây dựng một Giáo Hội không dửng dưng, nhưng luôn biết cúi xuống phục vụ với tình yêu thương của Chúa Kitô. Chúng con cầu xin Chúa.Cộng đoàn: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho những người đang được Chúa trao cho sự giàu có về vật chất, địa vị và quyền lực trong xã hội. Xin Chúa mở mắt tâm hồn họ để họ không xây dựng cuộc sống trên sự hưởng thụ ích kỷ, nhưng biết nhận ra trách nhiệm của mình đối với cộng đồng. Xin cho họ biết dùng những ơn Chúa ban để tạo công ăn việc làm, giúp đỡ người nghèo khó, và xây dựng một xã hội công bằng, bác ái hơn. Chúng con cầu xin Chúa. Cộng đoàn: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho tất cả những ai đang là hiện thân của anh Ladarô ngày hôm nay: những người đói nghèo, vô gia cư, các bệnh nhân không người chăm sóc, những người già cô đơn, và tất cả những ai đang chịu đau khổ về thể xác cũng như tinh thần. Xin Chúa là niềm an ủi và là sức mạnh cho họ. Xin cho họ không mất đi niềm hy vọng, và xin cho họ gặp được những tấm lòng quảng đại, biết nhận ra và yêu thương họ như anh em. Chúng con cầu xin Chúa. Cộng đoàn: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta đang hiện diện trước Thánh Thể Chúa. Xin Chúa chữa lành căn bệnh dửng dưng và thói vô cảm trong tâm hồn mỗi người. Xin cho chúng con, sau giờ chầu này, biết can đảm bước ra khỏi sự an toàn của bản thân, để nhìn, để nghe, và để hành động. Xin cho chúng con biết chia sẻ những gì mình có, không chỉ là của cải vật chất, mà còn là thời gian, là nụ cười, là lời hỏi han, để không một ai bên cạnh chúng con cảm thấy bị lãng quên hay bị bỏ rơi. Chúng con cầu xin Chúa. Cộng đoàn: Xin Chúa nhậm lời chúng con.LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con xin dâng lời cảm tạ Chúa vì giờ phút hồng ân mà Chúa đã ban cho chúng con. Chúng con đã được ở lại bên Chúa, được lắng nghe Lời Chúa, và được ánh sáng tình yêu của Chúa chiếu soi. Chúng con cảm tạ Chúa đã dùng dụ ngôn người phú hộ và anh Ladarô để một lần nữa cảnh tỉnh chúng con về thái độ sống của mình. Chúng con nhận ra rằng, sự giàu có lớn nhất không phải là tiền bạc hay của cải, mà là một trái tim biết yêu thương. Và tội lỗi đáng sợ nhất không phải là những lỗi lầm yếu đuối, mà là sự dửng dưng, cố tình nhắm mắt làm ngơ trước anh em mình.Lạy Chúa, khi chúng con chuẩn bị trở về với cuộc sống đời thường, hình ảnh Thánh Thể Chúa, tấm bánh bẻ ra vì yêu, sẽ là kim chỉ nam cho đời chúng con. Xin cho chúng con không chỉ dừng lại ở việc chiêm ngắm, nhưng biết biến sự chiêm ngắm thành hành động cụ thể. Xin giúp chúng con nhận ra "anh Ladarô" trong chính gia đình, khu xóm, và nơi làm việc của chúng con. Xin ban cho chúng con lòng quảng đại để chia sẻ, sự can đảm để lên tiếng, và một tình yêu đủ lớn để cúi xuống phục vụ.Chúng con xin dâng giờ chầu này để cầu nguyện cho sự hoán cải của chính chúng con và của toàn thế giới, để mọi người biết nhận ra nhau là anh em, con cùng một Cha trên trời. Xin Chúa Giêsu Thánh Thể ở lại với chúng con, đồng hành với chúng con, và biến đổi chúng con ngày càng nên giống Chúa hơn, để cuộc sống của chúng con trở thành một bài ca yêu thương, làm vinh danh Chúa và đem lại ơn cứu độ cho nhiều người. Chúng con tin tưởng và phó thác mọi sự trong tay Chúa, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria. Amen.

Chầu Thánh Thể
  • CN, 07/09/2025 - 16:01
  • admin1

27  06  Tr  Thứ Bảy Tuần XXV Thường Niên.Thánh Vi-xen-tê Phao-lô (Vincent de Paul), Linh mục, lễ nhớ.Dcr 2,5-9.14-15a; Lc 9,43b-45.CON NGƯỜI SẮP BỊ NỘP VÀO TAY NGƯỜI ĐỜIMỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦULạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con đang quy tụ trước tôn nhan Chúa, trước sự hiện diện thinh lặng nhưng đầy quyền năng của Chúa trong hình bánh bé nhỏ. Chúng con đến đây không mang theo gì hơn ngoài con người yếu đuối, mỏng giòn của chúng con. Chúng con mang theo những niềm vui và sự kinh ngạc trước những điều kỳ diệu Chúa đã làm trong cuộc đời chúng con, trong gia đình, và trong thế giới. Như dân chúng và các môn đệ xưa, chúng con cũng đã nhiều lần phải trầm trồ, thán phục trước quyền năng và tình thương của Chúa. Chúa đã chữa lành những vết thương tâm hồn, đã mở ra những con đường tưởng như bế tắc, đã ban cho chúng con những ơn lành mà chúng con không bao giờ dám mơ tới. Thật dễ dàng để chúng con ca tụng Chúa, yêu mến Chúa khi cuộc đời là những chuỗi ngày thành công, bình an và đầy ắp phép lạ.Thế nhưng, lạy Chúa, giờ chầu hôm nay, chúng con không chỉ đến để kinh ngạc trước vinh quang của Chúa. Chúng con đến đây để lắng nghe, để thinh lặng và để đối diện với một sự thật khác, một sự thật mà Chúa đã từng nói với các môn đệ thân tín, một sự thật mà các ông khi xưa đã không hiểu và sợ hãi không dám hỏi. Đó là sự thật về con đường thập giá, về mầu nhiệm đau khổ và sự tự hiến. Giữa những tiếng tung hô và sự ngưỡng mộ của dân chúng, Chúa đã kéo các môn đệ lại và nói về một tương lai bị chối bỏ, bị trao nộp. Lời của Chúa như một nốt nhạc trầm, lạc lõng giữa bản hợp xướng huy hoàng của những phép lạ.Trong giờ phút linh thiêng này, chúng con xin Chúa cho chúng con được ơn can đảm để không trốn chạy khỏi sự thật này. Chúng con thường đến với Chúa để tìm kiếm sự an ủi, những giải pháp cho vấn đề của mình, tìm kiếm một Thiên Chúa quyền năng giải quyết mọi khó khăn. Nhưng chúng con lại thường bịt tai lòng mình lại khi Chúa nói về sự từ bỏ, về việc vác thập giá mình hằng ngày, về con đường hẹp dẫn đến sự sống. Tiếng ồn của thế gian, sự mê hoặc của vinh quang trần thế, và cả những nỗi sợ hãi cố hữu trong lòng chúng con đã khiến chúng con trở nên “điếc” trước lời mời gọi sâu thẳm nhất của Chúa. Xin Chúa Thánh Thần thanh tẩy đôi tai tâm hồn chúng con, giúp chúng con gạt bỏ đi những định kiến, những mong chờ sai lệch về một Đấng Cứu Thế theo ý riêng mình. Xin cho chúng con, trong giờ chầu này, dám đối diện với con người thật của mình và dám lắng nghe đến cùng Lời Chúa muốn nói với mỗi người chúng con hôm nay. Amen.CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con đang hiện diện trước nhan thánh Chúa, một sự hiện diện khiêm hạ và vĩ đại biết bao. Chúa ở đây, ẩn mình trong tấm bánh mỏng manh, không hào quang rực rỡ, không quyền năng tỏ tường như khi Chúa làm phép lạ cho dân chúng xưa trầm trồ thán phục. Nơi đây, Chúa là một vị Vua thinh lặng, một Thiên Chúa chờ đợi, một Tình Yêu kiên nhẫn. Con thờ lạy Chúa từ sâu thẳm tâm hồn. Con thờ lạy sự vĩ đại ẩn trong cái bé nhỏ, thờ lạy quyền năng ẩn trong sự yếu đuối, thờ lạy tình yêu vô biên ẩn trong sự lặng thinh. Con nhìn lên Thánh Thể và con thấy mình cũng giống như các môn đệ năm xưa. Lòng con khao khát được thấy những điều kỳ diệu, được chứng kiến những phép lạ cả thể để củng cố đức tin. Con vui mừng khi Chúa ban ơn, con hạnh phúc khi mọi sự hanh thông, và con dễ dàng cất tiếng tạ ơn khi cảm nhận được bàn tay quyền năng của Chúa che chở. Con thích một Đức Giêsu của những bài giảng trên núi đầy uy quyền, một Đức Giêsu hóa bánh ra nhiều cho hàng ngàn người ăn, một Đức Giêsu đi trên mặt biển và làm cho sóng gió yên lặng. Con yêu mến Đức Giêsu vinh quang.Nhưng lạy Chúa, con phải thú nhận với Chúa rằng, con sợ hãi và lúng túng khi Chúa nói về con đường khổ nạn. Con sợ phải nghe về việc “bị nộp vào tay người đời”. Con sợ những thất bại, những đau khổ, những hiểu lầm, những khi bị người khác bỏ rơi, phản bội. Con sợ phải đối diện với thập giá trong chính cuộc đời của con: thập giá của bệnh tật, của sự thiếu thốn, của những mối tương quan đổ vỡ, của những yếu đuối tội lỗi mà con không sao thoát ra được. Giống như các môn đệ, con không hiểu, hoặc con cố tình không muốn hiểu rằng con đường theo Chúa là con đường đi qua Canvê để đến vinh quang Phục sinh. Lời Chúa nói về đau khổ vẫn còn “bí ẩn” đối với con, vì con luôn tìm cách né tránh nó. Con sợ hãi không dám hỏi Chúa, không dám thưa với Chúa rằng: “Lạy Chúa, tại sao lại là con? Tại sao con phải chịu những điều này? Chúa muốn con làm gì giữa những thử thách này?” Con sợ rằng câu trả lời của Chúa sẽ đòi hỏi con một sự phó thác lớn hơn, một sự từ bỏ triệt để hơn, một tình yêu quảng đại hơn mà con thì chưa sẵn sàng. Xin Chúa thương xót sự yếu đuối và nỗi sợ hãi của con. Xin đừng để con mãi là một người môn đệ chỉ biết kinh ngạc trước vinh quang mà lại chạy trốn khi thấy bóng thập giá. Amen.LỜI CHÚA (Lc 9, 43b-45)Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.Khi ấy, đang lúc mọi người còn kinh ngạc về tất cả những gì Đức Giê-su đã làm, thì Người nói với các môn đệ: “Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời này: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời.” Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không lĩnh hội được ý nghĩa. Và các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời đó.Đó là Lời Chúa.SUY NIỆM LỜI CHÚAĐoạn Tin Mừng ngắn ngủi của Thánh Luca hôm nay đặt chúng ta vào một bối cảnh đầy nghịch lý, một sự tương phản sâu sắc giữa ánh sáng và bóng tối, giữa vinh quang và đau khổ, giữa sự hiểu biết của Thiên Chúa và sự mù quáng của con người. Bối cảnh được mở ra bằng một bầu không khí hân hoan, tưng bừng. Mọi người, từ dân chúng đến các môn đệ, đang "kinh ngạc về tất cả những gì Đức Giê-su đã làm". Chắc hẳn trước đó là một phép lạ vĩ đại, có thể là việc chữa lành một người bệnh nan y, hoặc xua trừ một quỷ dữ hung hãn. Không khí tràn ngập sự ngưỡng mộ, những lời tán dương. Hình ảnh Đức Giêsu lúc này là hình ảnh của một vị ngôn sứ quyền năng, một Đấng Thiên Sai vinh hiển mà dân Israel hằng mong đợi. Các môn đệ, những người thân cận nhất với Ngài, chắc chắn cũng đang chìm đắm trong niềm tự hào và hãnh diện. Thầy của mình thật vĩ đại, thật phi thường. Đi theo một người Thầy như vậy, tương lai của các ông chắc chắn sẽ rất rạng rỡ. Các ông đang ở trên đỉnh cao của sự phấn khích, của niềm hy vọng về một vương quốc trần thế huy hoàng.Chính vào lúc đỉnh điểm của vinh quang đó, Đức Giêsu đã làm một hành động hoàn toàn bất ngờ. Ngài không tận hưởng sự tung hô, không củng cố hình ảnh quyền năng của mình. Thay vào đó, Ngài kéo các môn đệ ra khỏi đám đông ồn ào, tách họ ra khỏi tâm trạng phấn khích chung để nói với họ một sự thật trần trụi và phũ phàng. Lời của Ngài như một gáo nước lạnh dội vào ngọn lửa hân hoan của họ: "Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời này: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời." Lời cảnh báo bắt đầu bằng một mệnh lệnh khẩn thiết "hãy lắng tai nghe cho kỹ", cho thấy tầm quan trọng và sự nghiêm túc của thông điệp. Đây không phải là một dụ ngôn hay một lời rao giảng cho đám đông. Đây là một lời tâm sự, một lời tiên báo dành riêng cho những người thân tín nhất, những người được mời gọi để hiểu sâu hơn về sứ mệnh của Ngài. Và nội dung của lời tiên báo ấy đã làm đảo lộn hoàn toàn mọi mong đợi của họ. Đấng đang được ca tụng, Đấng có quyền năng trên cả bệnh tật và ma quỷ, lại sắp "bị nộp vào tay người đời". "Bị nộp" là một từ thụ động, mang đầy ý nghĩa của sự bất lực, sự phản bội và sự thất bại trong con mắt người đời. Từ đỉnh cao vinh quang, Chúa Giêsu đã chỉ cho họ thấy con đường xuống vực thẳm của sự sỉ nhục và cái chết.Phản ứng của các môn đệ được Tin Mừng mô tả rất rõ ràng: "Nhưng các ông không hiểu lời đó." Tại sao các ông lại không hiểu? Ngôn từ của Chúa Giêsu rất rõ ràng, không hề ẩn dụ. Vấn đề không nằm ở trí tuệ, mà ở con tim và tâm thức của các ông. Sự không hiểu này bắt nguồn từ nhiều lớp rào cản sâu xa. Thứ nhất, đó là rào cản của những định kiến. Suốt bao thế hệ, người Do Thái, và các môn đệ cũng không ngoại lệ, đã được nuôi dưỡng bằng hình ảnh về một Đấng Thiên Sai chiến thắng, một vị vua hùng mạnh sẽ đến giải phóng dân tộc khỏi ách đô hộ của Rôma và thiết lập một vương quốc trần thế hùng cường. Hình ảnh một Đấng Thiên Sai đau khổ, thất bại và bị giết chết là một điều không thể tưởng tượng, một sự xúc phạm, một điều phi lý. Lời của Chúa Giêsu đi ngược lại hoàn toàn với mọi khuôn mẫu suy nghĩ, mọi niềm hy vọng mà các ông đã ấp ủ. Đôi tai các ông có thể nghe thấy âm thanh, nhưng tâm trí các ông từ chối tiếp nhận ý nghĩa của nó vì nó không phù hợp với "kịch bản" mà các ông đã viết sẵn cho Thầy mình.Thứ hai, sự không hiểu còn đến từ sự quyến rũ của vinh quang. Các ông đang tận hưởng cảm giác được thuộc về một người Thầy vĩ đại. Vinh quang của Thầy cũng là vinh quang của các ông. Lời tiên báo về cuộc khổ nạn như một mối đe dọa trực tiếp đến địa vị, đến tương lai và đến cả sự an toàn của chính các ông. Việc chấp nhận lời của Thầy có nghĩa là chấp nhận rằng con đường các ông đang đi không phải là con đường trải hoa hồng dẫn đến ngai vàng, mà là con đường sỏi đá dẫn đến đồi Canvê. Việc hiểu ra sự thật này đòi hỏi một sự hoán cải triệt để, một sự từ bỏ hoàn toàn những tham vọng trần thế. Và điều đó quá khó khăn, quá đau đớn. Vì vậy, trong vô thức, các ông đã chọn cách "không hiểu" như một cơ chế tự vệ để bảo vệ sự bình an giả tạo và những ảo mộng của mình. Thánh Luca còn nói thêm, "đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không lĩnh hội được ý nghĩa". Điều này cho thấy rằng, sự không hiểu của các ông không chỉ là vấn đề tâm lý, mà còn mang một chiều kích mầu nhiệm. Có một bức màn thiêng liêng nào đó vẫn còn che phủ tâm trí các ông. Thiên Chúa chưa cho phép các ông hiểu trọn vẹn mầu nhiệm này, có lẽ vì các ông chưa đủ sức để đón nhận. Chỉ sau này, dưới ánh sáng của Chúa Thánh Thần sau biến cố Phục Sinh, bức màn đó mới được vén lên, và các ông mới thực sự "lĩnh hội được ý nghĩa" của những lời này trong sự vỡ òa của đức tin.Và cuối cùng, Tin Mừng ghi nhận một chi tiết tâm lý hết sức chân thực: "Và các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời đó." Nỗi sợ. Đây chính là bức tường cuối cùng ngăn cản các ông đến với sự thật. Các ông sợ điều gì? Các ông sợ phải nghe một lời xác nhận cho điều mà các ông không muốn tin là sự thật. Các ông sợ câu trả lời của Thầy sẽ phá tan những giấc mơ đẹp đẽ của mình. Đôi khi, sự thiếu hiểu biết mang lại một cảm giác an toàn giả tạo. Thà không biết, không hiểu, còn hơn là biết một sự thật quá đau lòng. Nỗi sợ này cũng là nỗi sợ phải đối diện với chính sự yếu đuối của mình. Hỏi lại Thầy có nghĩa là thừa nhận sự ngu dốt của mình, và quan trọng hơn, là mở lòng ra để đón nhận một con đường mới, một con đường mà các ông cảm thấy mình không đủ sức để đi theo. Sự im lặng của các ông là một sự im lặng nặng nề, chất chứa sự hoang mang, bối rối và cả sự né tránh.Suy niệm về đoạn Tin Mừng này, chúng ta không thể không nhìn lại chính đời sống đức tin của mình. Chúng ta cũng là những môn đệ của Chúa Giêsu trong thế kỷ 21, và bi kịch của các môn đệ năm xưa vẫn đang tái diễn trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta cũng dễ dàng "kinh ngạc" và ca tụng Chúa khi Ngài ban cho chúng ta sức khỏe, thành công, bình an. Chúng ta xây dựng trong tâm trí mình một hình ảnh Thiên Chúa theo ý muốn của chúng ta: một Thiên Chúa quyền năng luôn giải quyết mọi vấn đề, một "thần tài" ban phát của cải, một vị bác sĩ chữa lành mọi bệnh tật. Chúng ta đến với Ngài với một danh sách những điều cần xin, những mong đợi về một cuộc sống dễ dàng, hạnh phúc theo tiêu chuẩn thế gian. Chúng ta yêu mến một Đức Kitô của vinh quang trên núi Tabor, nhưng lại xa lạ với một Đức Kitô đẫm máu trong vườn Cây Dầu.Và rồi, cũng như các môn đệ, giữa những lúc chúng ta đang say sưa với những thành công hay bình an đó, Chúa lại thầm thì vào tai tâm hồn chúng ta những lời về thập giá. Thập giá không phải là một điều gì đó xa xôi, mà chính là những thực tại rất cụ thể của cuộc sống: một căn bệnh bất ngờ ập đến, một thất bại trong công việc, một sự hiểu lầm từ những người thân yêu, sự phản bội của bạn bè, cuộc chiến đấu mỗi ngày với những nết xấu, những đam mê tội lỗi của bản thân, hay sự bổn phận đơn điệu, nhàm chán nhưng đòi hỏi lòng kiên trì và hy sinh. Đó chính là lúc Chúa nói với chúng ta: "Con Người sắp bị nộp vào tay người đời" trong chính cuộc đời của con. Đó là lời mời gọi chúng ta cùng chia sẻ chén đắng với Ngài, cùng vác lấy thập giá của mình.Và phản ứng của chúng ta thường là gì? Có phải chúng ta cũng "không hiểu"? Chúng ta không hiểu tại sao một Thiên Chúa yêu thương lại để cho những điều tồi tệ xảy ra với chúng ta. Chúng ta chất vấn, oán trách: "Tại sao lại là con, lạy Chúa? Con đã làm gì nên tội?" Sự "không hiểu" của chúng ta cũng bắt nguồn từ những định kiến về một hạnh phúc trần thế, về một Thiên Chúa phải hành động theo logic và sự công bằng của con người. Lời mời gọi của Chúa về con đường thập giá đi ngược lại với văn hóa hưởng thụ, chủ nghĩa cá nhân và tâm lý tìm kiếm sự dễ dàng của thời đại. Nó trở thành một "lời bí ẩn" mà chúng ta không muốn và cũng không thể lĩnh hội. Và rồi, chúng ta cũng "sợ không dám hỏi". Chúng ta sợ đi sâu vào cầu nguyện, sợ thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa, vì chúng ta sợ câu trả lời của Ngài. Chúng ta sợ Ngài sẽ đòi hỏi chúng ta phải tha thứ cho người đã làm tổn thương mình, sợ Ngài mời gọi chúng ta phải từ bỏ một thói quen tội lỗi đã ăn sâu, sợ Ngài muốn chúng ta phải hy sinh thời gian, tiền bạc, công sức cho người khác. Sự im lặng trong cầu nguyện của chúng ta đôi khi không phải là sự chiêm niệm sâu xa, mà là sự im lặng của nỗi sợ, của sự trốn chạy.Giờ đây, trước Thánh Thể Chúa, chúng ta được mời gọi hãy phá vỡ sự im lặng của nỗi sợ đó. Chúa Giêsu Thánh Thể chính là câu trả lời trọn vẹn nhất cho mầu nhiệm vinh quang và đau khổ. Trong hình bánh bé nhỏ, Chúa vừa là Đấng quyền năng vô cùng, là Thiên Chúa tạo dựng nên trời đất, lại vừa là "Con Người bị nộp", tự hiến mình làm của ăn nuôi dưỡng chúng ta. Thánh Thể là cuộc khổ nạn được kéo dài, là tình yêu tự hiến đến cùng. Nhưng Thánh Thể cũng là bảo chứng của sự Phục Sinh, là sự hiện diện sống động của Đấng đã chiến thắng sự chết. Chiêm ngắm Thánh Thể là học cách chấp nhận rằng vinh quang đích thực không nằm ở quyền lực trần thế, mà ở tình yêu phục vụ; hạnh phúc thật không nằm ở sự hưởng thụ, mà ở sự cho đi. Đứng trước Thánh Thể, chúng ta hãy can đảm thưa với Chúa: "Lạy Chúa, xin hãy nói với con, dù đó là lời về thập giá. Xin mở tai tâm hồn con để con không chỉ nghe, mà còn hiểu. Xin ban cho con sức mạnh để con không còn sợ hãi, nhưng dám hỏi Chúa về thánh ý của Ngài và dám xin vâng như Mẹ Maria." Xin cho mỗi lần chúng con rước Mình và Máu Thánh Chúa, chúng con được biến đổi, để chúng con không chỉ biết kinh ngạc trước phép lạ Chúa làm, mà còn can đảm bước theo Chúa trên con đường thập giá, con đường duy nhất dẫn đến vinh quang bất diệt. Amen.LỜI CẦU NGUYỆNChủ tế: Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu đã tỏ cho các môn đệ thấy con đường cứu độ phải đi qua đau khổ và thập giá. Với lòng tin tưởng vào tình yêu quan phòng của Chúa, chúng ta hãy dâng lên Ngài những lời nguyện xin tha thiết:Chúng ta cầu xin cho Đức Thánh Cha, các Giám mục và các Linh mục trong Hội Thánh. Xin Chúa ban cho các ngài ơn can đảm để không bị quyến rũ bởi vinh quang hay quyền lực trần thế, nhưng luôn trung thành rao giảng Tin Mừng về một Đức Kitô chịu đóng đinh, và dùng chính đời sống hy sinh phục vụ của mình để làm chứng cho tình yêu cứu độ của Chúa. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho mỗi người chúng ta đang hiện diện trong giờ chầu này. Xin Chúa chữa lành chứng "điếc" thiêng liêng nơi tâm hồn chúng con, giúp chúng con vượt qua nỗi sợ hãi và những định kiến sai lầm, để chúng con dám lắng nghe và đón nhận cả những sứ điệp khó khăn nhất mà Chúa muốn ngỏ lời với chúng con qua các biến cố của cuộc đời. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho những anh chị em đang phải gánh chịu những thập giá nặng nề của bệnh tật, nghèo đói, bất công, và cô đơn. Xin Chúa Giêsu, Đấng đã trải qua đau khổ, ở bên cạnh và nâng đỡ họ, giúp họ nhận ra sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa trong thử thách và tìm thấy ý nghĩa cứu độ khi kết hợp những đau khổ của mình với cuộc khổ nạn của Ngài. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.Chúng ta cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta. Xin cho việc siêng năng thờ lạy Thánh Thể giúp mỗi người chúng ta hiểu sâu sắc hơn mầu nhiệm tình yêu tự hiến của Chúa Giêsu, để chúng ta biết thôi tìm kiếm những vinh quang chóng qua, nhưng sẵn sàng chấp nhận những hy sinh thầm lặng trong gia đình và ngoài xã hội, hầu xây dựng một cộng đoàn yêu thương và phục vụ đích thực. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ chầu thiêng liêng sắp kết thúc. Chúng con xin dâng lời tạ ơn Chúa vì đã thương cho chúng con được ở lại bên Chúa, được chiêm ngắm tôn nhan ẩn khuất của Chúa và được lắng nghe Lời Chúa. Chúng con cảm tạ Chúa vì đã kiên nhẫn với sự yếu đuối, chậm hiểu và sợ hãi của chúng con, như Chúa đã kiên nhẫn với các môn đệ xưa.Chúng con đã đến đây với tâm trạng kinh ngạc trước những điều kỳ diệu Chúa làm, nhưng qua Lời Chúa, chúng con đã được mời gọi đi sâu hơn vào mầu nhiệm của Ngài, mầu nhiệm của hạt lúa mì phải mục nát đi để sinh nhiều bông hạt. Chúng con nhận ra rằng, đức tin của chúng con sẽ mãi non nớt nếu chỉ dừng lại ở việc tìm kiếm phép lạ và vinh quang, mà không dám đối diện với thực tại của thập giá.Giờ đây, khi trở về với cuộc sống thường nhật, xin Chúa ban cho chúng con ơn can đảm. Xin cho chúng con can đảm để không bịt tai trước tiếng Chúa, dù đó là tiếng nói đòi hỏi chúng con phải hy sinh, từ bỏ. Xin cho chúng con can đảm để không sợ hãi khi phải hỏi Chúa về thánh ý Ngài trong những hoàn cảnh éo le nhất của cuộc đời. Xin cho sức mạnh của Thánh Thể Chúa thấm nhập vào tâm hồn, biến đổi chúng con từ những môn đệ sợ hãi thành những chứng nhân trung thành của Chúa, sẵn sàng bước theo Chúa trên mọi nẻo đường, kể cả con đường dẫn đến Canvê, vì chúng con tin chắc rằng đó là con đường duy nhất dẫn đến vinh quang Phục Sinh. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con yêu mến Chúa, chúng con tín thác vào Chúa. Amen.

Chầu Thánh Thể
  • CN, 07/09/2025 - 16:00
  • admin1

26 05  X  Thứ Sáu Tuần XXV Thường Niên.(Đ) Thánh Cót-ma (Comas) và Thánh Đa-mi-a-nô (Damianus), Tử đạo.Kg 1,15b-2,9; Lc 9,18-22.“THẦY LÀ ĐẤNG KITÔ CỦA THIÊN CHÚA”MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦULạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con xin thờ lạy, tôn vinh và chúc tụng Chúa. Chúng con cảm tạ Chúa vì tình yêu vô biên mà Chúa đã dành cho chúng con, một tình yêu được biểu lộ cách trọn vẹn nhất qua chính sự hiện diện thinh lặng, khiêm nhu nhưng đầy quyền năng của Chúa nơi Bí tích Thánh Thể. Giờ đây, trong bầu khí linh thiêng này, chúng con tìm về bên Chúa như các môn đệ xưa đã quây quần bên Thầy. Các ông được diễm phúc ở bên Chúa bằng xương bằng thịt, còn chúng con, chúng con cũng có một diễm phúc không kém, đó là được chiêm ngắm Chúa, được ở lại bên Chúa qua tấm bánh Thánh đơn sơ.Hôm nay, Lời Chúa đưa chúng con trở về với một khung cảnh thật ý nghĩa tại vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Giữa lúc các môn đệ còn đang ở với Ngài sau giờ cầu nguyện riêng, Chúa đã đặt ra một câu hỏi dường như đơn giản nhưng lại chạm đến chính tâm điểm của đức tin: “Người ta nói Thầy là ai?”. Và rồi, Ngài nhìn thẳng vào các môn đệ, những người thân tín nhất, và hỏi một câu mang tính quyết định cho cuộc đời của mỗi người: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”. Câu hỏi ấy không chỉ vang lên bên tai các Tông đồ năm xưa, mà hôm nay, trong sự thinh lặng của nhà chầu, câu hỏi ấy cũng đang được Chúa Giêsu Thánh Thể dịu dàng ngỏ với từng người chúng con.Lạy Chúa, chúng con đến đây với tất cả con người của mình: với những niềm vui và hy vọng, với những gánh nặng và lo âu, với những hoang mang và cả những tội lỗi. Có những lúc trong đời, chúng con cũng trả lời về Chúa như dư luận, như “người ta nói”. Chúng con nhìn Chúa như một vị Thầy dạy luân lý cao siêu, một nhà cách mạng xã hội, một người chữa lành đầy quyền năng, hay một vị thần ban phát ơn lành theo ý chúng con muốn. Nhưng có lẽ, chúng con đã quên mất điều cốt lõi nhất: Chúa là ai đối với cá nhân chúng con? Chúa có thật sự là Đấng Cứu Độ, là trung tâm, là chủ tể của cuộc đời chúng con không?Giờ chầu này là một cơ hội quý báu để chúng con ngồi lại bên Chúa, để lòng mình được lắng đọng. Xin cho chúng con can đảm đối diện với câu hỏi của Chúa. Xin cho chúng con vượt qua những câu trả lời sáo rỗng, những kiến thức tôn giáo thuộc lòng, để có thể thưa lên với Chúa bằng cả trái tim và cuộc sống của mình như Thánh Phêrô: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa”. Xin Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí, đốt nóng con tim, để chúng con không chỉ tuyên xưng Chúa bằng môi miệng, mà còn dám sống cho lời tuyên xưng ấy, dám bước theo con đường mà Chúa đã mặc khải ngay sau lời tuyên xưng của Phêrô: con đường thập giá, con đường của sự từ bỏ, của sự phục vụ và hiến dâng. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin hãy ở lại với chúng con và nói với chúng con. Amen.CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng đang hiện diện sống động trước mắt chúng con, chúng con phủ phục tôn thờ Chúa. Càng chiêm ngắm Chúa nơi tấm bánh nhỏ bé, tâm hồn chúng con càng trào dâng một niềm cảm mến và kính phục khôn nguôi. Thiên Chúa uy nghi, Đấng tạo thành trời đất vạn vật, nay lại trở nên bé nhỏ, mong manh, dễ bị tổn thương vì yêu thương chúng con. Sự thinh lặng của Chúa nơi đây lại là lời mời gọi mạnh mẽ nhất, kéo chúng con ra khỏi những ồn ào, vội vã của cuộc sống thường ngày để trở về với cõi lòng mình, trở về với Chúa là nguồn mạch bình an đích thực. Lạy Chúa, chúng con mang đến trước Thánh Thể Chúa tất cả những gì chúng con là và những gì chúng con có. Chúng con mang đến những bận tâm về công việc, những lo lắng cho gia đình, những mối tương quan đổ vỡ, và cả những gánh nặng tội lỗi đã làm tâm hồn chúng con ra chai đá. Xin Chúa thanh tẩy và chữa lành chúng con.Trong giờ phút này, tai chúng con như nghe văng vẳng câu hỏi mà Chúa đã ngỏ với các môn đệ: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”. Lạy Chúa, đó không phải là một câu hỏi để thử thách kiến thức, nhưng là một lời mời gọi của tình yêu. Chúa khao khát được biết Chúa có vị trí nào trong trái tim chúng con. Chúa khao khát một mối tương quan cá vị, thân tình với mỗi chúng con. Chúng con thú nhận rằng, đã bao lần chúng con để cho dư luận, cho những trào lưu của thế gian định hình nên hình ảnh của Chúa trong chúng con. Chúng con dễ dàng chấp nhận một Đức Giêsu hiền lành, nhân hậu, làm phép lạ, nhưng lại khó lòng chấp nhận một Đức Giêsu đòi hỏi phải từ bỏ, phải vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Chúng con muốn một Đấng Cứu Thế quyền năng theo ý mình, chứ không phải một Đấng Cứu Thế theo kế hoạch của Thiên Chúa, một kế hoạch đi qua đau khổ và cái chết.Lạy Chúa, xin cho chúng con có được sự can đảm và ơn soi sáng của Thánh Phêrô. Xin cho lời tuyên xưng “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa” không chỉ là một công thức đức tin, mà là một tiếng thưa “xin vâng” trọn vẹn từ sâu thẳm tâm hồn. Xin cho lời tuyên xưng ấy biến đổi cuộc đời chúng con, hướng dẫn mọi suy nghĩ, lời nói và hành động của chúng con. Chúng con biết rằng, khi tuyên xưng Chúa là Đấng Kitô, cũng là lúc chúng con chấp nhận con đường của Ngài, con đường dẫn đến thập giá. Xin ban cho chúng con sức mạnh để không hoảng sợ, không chối bỏ Chúa khi đối diện với những thử thách, những đau khổ, những hiểu lầm trong cuộc sống. Xin cho chúng con hiểu rằng, chính qua thập giá mà vinh quang phục sinh được tỏ rạng. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin nhào nặn chúng con, biến đổi chúng con, để mỗi ngày sống của chúng con trở thành một lời tuyên xưng đức tin sống động vào Chúa, Đấng yêu thương và cứu độ chúng con. Amen.LỜI CHÚA (Lc 9, 18-22)Một hôm, Đức Giê-su cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông: “Dân chúng nói Thầy là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?” Ông Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy cho ai cả. Người còn nói thêm: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”SUY NIỆM LỜI CHÚALạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Lời Chúa mà chúng con vừa nghe như một bức tranh sống động, đưa chúng con vào trong khoảnh khắc thân tình và cũng đầy quyết liệt giữa Chúa và các môn đệ. Đó không chỉ là một sự kiện lịch sử đã qua, mà là một cuộc đối thoại vẫn đang tiếp diễn, và giờ đây, chính trong thinh lặng trước Thánh Nhan Chúa, mỗi chúng con được mời gọi để trở thành một nhân vật trong cuộc đối thoại ấy. Bối cảnh của đoạn Tin Mừng bắt đầu bằng một hình ảnh rất đỗi thân thương và là chìa khóa để hiểu toàn bộ sự việc: “Một hôm, Đức Giêsu cầu nguyện một mình”. Trước mọi biến cố quan trọng, trước mọi lời giảng dạy cốt yếu, Chúa luôn tìm đến với Chúa Cha trong cầu nguyện. Cầu nguyện là hơi thở, là sự sống, là nguồn mạch cho mọi sứ vụ của Ngài. Chính trong sự kết hợp mật thiết với Chúa Cha mà căn tính và con đường của Chúa được tỏ lộ. Điều này dạy chúng con rằng, để có thể trả lời câu hỏi “Chúa là ai?”, chúng con không thể chỉ dựa vào lý trí hay kiến thức sách vở. Chúng con cần một không gian thinh lặng, một tâm hồn rộng mở, một cuộc gặp gỡ trong cầu nguyện. Giờ chầu Thánh Thể này chính là không gian thánh thiêng đó, là nơi chúng con được kéo vào trong cuộc đối thoại sâu thẳm của Chúa, để lắng nghe và để thưa chuyện với Ngài.Sau giờ cầu nguyện, Chúa quay sang các môn đệ và bắt đầu bằng một câu hỏi mang tính thăm dò: “Dân chúng nói Thầy là ai?”. Câu trả lời của các ông phản ánh đúng những gì đang lan truyền trong dân gian. Người ta nhìn nhận Chúa là một nhân vật vĩ đại, đặt Ngài ngang hàng với những vị ngôn sứ lẫy lừng nhất trong lịch sử Israel: Gioan Tẩy Giả, người đã sống một đời khổ hạnh và kêu gọi sám hối; Êlia, vị ngôn sứ bừng cháy lửa nhiệt thành và được đưa về trời. Đó đều là những lời khen tặng, những sự công nhận đáng trân trọng. Người ta thấy nơi Chúa một quyền năng, một uy thế, một lời giảng dạy có sức thu hút lạ thường. Tuy nhiên, tất cả những danh xưng ấy, dù cao quý đến đâu, vẫn chưa chạm tới được bản chất thật sự của Chúa. Chúng chỉ là những cái nhìn từ bên ngoài, những so sánh dựa trên kinh nghiệm quá khứ. Người ta cố gắng xếp Chúa vào một khuôn mẫu quen thuộc, một phạm trù mà họ có thể hiểu được. Điều này cũng chính là cám dỗ thường trực của chúng con. Chúng con dễ dàng nhìn Chúa như một vĩ nhân, một bậc thầy tâm linh, một người làm phép lạ, một nguồn an ủi khi chúng con đau khổ. Tất cả những điều đó đều đúng, nhưng chưa đủ. Khi chỉ dừng lại ở đó, chúng con đã vô tình “thuần hóa” Chúa, biến Chúa thành một nhân vật vừa tầm với sự hiểu biết và nhu cầu của chúng con, thay vì để cho sự vĩ đại và mầu nhiệm của Ngài biến đổi chúng con. Chúng con tạo ra một Đức Giêsu của riêng mình, một Đức Giêsu không còn thách đố, không còn đòi hỏi một sự thay đổi tận căn.Và rồi, từ cái nhìn của “dân chúng”, Chúa đưa các môn đệ và chính chúng con vào một cuộc đối diện trực tiếp, một sự lựa chọn cá nhân không thể thoái thác: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”. Chúa không còn hỏi về “người ta” nữa, mà là “anh em”. Chữ “anh em” này vừa mang tính cộng đoàn, vừa mang tính cá vị sâu sắc. Nó đòi hỏi một câu trả lời không phải là sự lặp lại lời của người khác, mà phải là xác tín của chính mình, một lời tuyên xưng bật ra từ kinh nghiệm gặp gỡ và sống với Chúa. Trong giây phút long trọng ấy, Phêrô, vị Tông đồ trưởng, đã thay mặt cho anh em và cho Giáo Hội mọi thời, thốt lên một lời tuyên xưng thần linh: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa”. Đây không phải là một câu trả lời do trí khôn của Phêrô suy luận ra, mà là một mặc khải từ trời. Tuyên xưng Chúa là “Đấng Kitô”, nghĩa là tuyên xưng Chúa là Đấng được Thiên Chúa xức dầu, là Đấng Mêsia mà muôn dân mong đợi, là Vị Cứu Tinh duy nhất của nhân loại. Đó là câu trả lời đúng nhất, trọn vẹn nhất. Lời tuyên xưng này là nền tảng cho toàn bộ đức tin Kitô giáo. Mọi hoạt động của Giáo Hội, mọi lời kinh, mọi bí tích, mọi hành vi bác ái đều phải được xây dựng trên tảng đá này.Lạy Chúa, chúng con cũng khao khát được thưa lên với Chúa lời tuyên xưng của Thánh Phêrô. Nhưng chúng con biết, để lời tuyên xưng ấy có giá trị, nó phải được trả giá bằng cả cuộc sống. Và đó chính là điều Chúa đã mặc khải ngay sau đó, một sự thật trần trụi và gây sốc, làm đảo lộn mọi quan niệm của các môn đệ về một Đấng Mêsia trần thế. Ngài “nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy cho ai cả”. Tại sao lại như vậy? Bởi vì tước hiệu “Đấng Kitô” của Chúa không thể được hiểu theo lăng kính chính trị, quyền lực hay vinh quang trần thế mà người Do Thái đang mong chờ. Tước hiệu ấy phải được định nghĩa lại bằng một con đường hoàn toàn mới, một con đường không ai có thể ngờ tới.Và Chúa đã vén mở bức màn bí mật ấy: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.” Đây chính là chân dung thật của Đấng Kitô của Thiên Chúa. Ngài không phải là một vị vua đến để thống trị bằng gươm giáo, mà là một người tôi tớ đến để phục vụ và hiến dâng mạng sống. Vinh quang của Ngài không nằm ở quyền lực thế gian, mà nằm ở sự vâng phục thánh ý Chúa Cha một cách tuyệt đối, ngay cả khi phải đi qua con đường tủi nhục của thập giá. Con đường của Đấng Kitô là một con đường nghịch lý: đi xuống để được nâng lên, chết đi để được sống lại, mất mát để tìm lại được. Đây là trọng tâm của Tin Mừng, là “sự điên rồ” đối với người Hy Lạp và là “điều ô nhục” đối với người Do Thái, nhưng lại là quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa.Chúa liên kết không thể tách rời lời tuyên xưng đức tin và mầu nhiệm thập giá. Tuyên xưng Chúa là Đấng Kitô mà không chấp nhận thập giá của Ngài là một đức tin ảo tưởng. Ngược lại, vác thập giá mà không có niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh là một sự bi quan, vô vọng. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng con duyệt xét lại đức tin của mình. Chúng con có dám chấp nhận một Đức Giêsu toàn diện, một Đức Kitô chịu đóng đinh và phục sinh không? Hay chúng con chỉ muốn giữ lại cho mình một Đức Giêsu của những phép lạ, của bánh hóa nhiều, mà lại muốn loại bỏ một Đức Giêsu trên đồi Canvê? Mỗi khi chúng con gặp thử thách, bệnh tật, thất bại, hiểu lầm, chúng con có nhận ra đó là con đường thập giá mà Chúa đang mời gọi chúng con cùng đi với Ngài không? Hay chúng con lại oán trách, nổi loạn và nghi ngờ tình yêu của Chúa?Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, khi chiêm ngắm Chúa đây, chúng con càng thấm thía hơn về mầu nhiệm này. Tấm bánh Thánh này chính là hiện thân của Đấng Kitô mà Chúa đã mặc khải. Chúa là Con Người chịu đau khổ, bị loại bỏ, bị giết chết - tấm bánh bị bẻ ra, trao đi, trở thành của ăn nuôi sống chúng con. Và Chúa cũng là Con Người trỗi dậy vào ngày thứ ba - sự hiện diện sống động, vĩnh cửu của Chúa Phục Sinh đang ở giữa chúng con. Mỗi lần chúng con rước lễ là một lần chúng con tuyên xưng “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa”, và cũng là một lần chúng con cam kết đón nhận con đường của Ngài vào trong cuộc đời mình. Xin cho chúng con, qua giờ cầu nguyện này, được thêm sức mạnh để sống điều chúng con tuyên xưng. Xin cho chúng con can đảm để không chỉ nói về Chúa, mà còn để cho Chúa sống trong chúng con, để đời sống chúng con trở thành một lời chứng xác thực về Đấng Kitô chịu đóng đinh và phục sinh, là niềm hy vọng và ơn cứu độ duy nhất của trần gian. Amen.LỜI CẦU NGUYỆNLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, sau những giây phút lắng đọng trong Lời Chúa và suy niệm về căn tính của Ngài, chúng con xin dâng lên Chúa những lời nguyện tha thiết:“Ông Phê-rô thưa: ‘Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa.’” Lạy Chúa, chúng con cầu xin cho Đức Thánh Cha, các Giám mục, Linh mục và toàn thể Hội Thánh. Xin cho các vị chủ chăn luôn được đầy tràn ơn Chúa Thánh Thần để các ngài, giống như Thánh Phê-rô xưa, can đảm và trung thành loan báo cho thế giới biết rằng Chúa chính là Đấng Cứu Độ duy nhất. Xin cho lời tuyên xưng của các ngài không chỉ bằng lời nói, mà còn bằng một đời sống chứng tá yêu thương, phục vụ và hiệp nhất, để danh Chúa được cả sáng và nhiều người nhận biết Chúa là Đấng Kitô của Thiên Chúa. Chúng con cầu xin Chúa.“Dân chúng nói Thầy là ai?” Lạy Chúa, chúng con xin cầu cho tất cả những ai chưa nhận biết Chúa, hoặc những người đang có một hình ảnh sai lạc, méo mó về Ngài. Xin Chúa thương xót và dùng nhiều cách thế, qua những biến cố trong cuộc sống, qua lời chứng của các Kitô hữu, để đánh động tâm hồn họ. Xin cho họ vượt qua những định kiến và dư luận của đám đông để có một cuộc gặp gỡ cá vị với Chúa, và khám phá ra Chúa chính là câu trả lời cho những khao khát sâu xa nhất của cuộc đời họ. Chúng con cầu xin Chúa.“Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị loại bỏ, bị giết chết.” Lạy Chúa Giêsu, Đấng đã đi qua con đường thập giá, chúng con xin dâng lên Chúa tất cả những người đang đau khổ về thể xác cũng như tinh thần: những bệnh nhân, những người nghèo đói, những người bị bỏ rơi, những nạn nhân của chiến tranh và bất công. Xin Chúa ở gần bên và nâng đỡ họ. Xin cho họ cảm nhận được sự hiện diện yêu thương của Chúa trong những thử thách, và giúp họ kết hợp những đau khổ của mình với cuộc khổ nạn của Chúa, để biến nó thành nguồn ơn cứu độ cho bản thân và cho thế giới. Chúng con cầu xin Chúa.“Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?” Lạy Chúa, chúng con cầu xin cho mỗi người chúng con đang hiện diện nơi đây. Xin cho câu hỏi của Chúa luôn vang vọng trong tâm hồn, thôi thúc chúng con mỗi ngày phải chọn lựa Chúa làm chủ đời mình. Xin ban cho chúng con sức mạnh để không chỉ tuyên xưng Chúa trong nhà thờ, mà còn dám sống cho Chúa giữa đời, can đảm lội ngược dòng với những giá trị của thế gian. Xin giúp chúng con vui lòng đón nhận những thập giá trong cuộc sống như một phần không thể thiếu của người môn đệ, và luôn tin tưởng rằng qua thập giá, Chúa sẽ dẫn chúng con đến vinh quang phục sinh. Chúng con cầu xin Chúa.LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂLạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ chầu của chúng con sắp kết thúc. Chúng con xin dâng lời tạ ơn Chúa vì muôn vàn ơn lành Chúa đã tuôn đổ trên chúng con trong giờ phút linh thiêng này. Cảm tạ Chúa đã cho chúng con được ở lại bên Chúa, được lắng nghe Lời Chúa và được Chúa chất vấn về điều cốt lõi nhất của đức tin.Chúng con xin một lần nữa thưa lên với tất cả tâm tình: Lạy Chúa, chúng con tin thật Chúa là Đấng Kitô của Thiên Chúa, là Con Thiên Chúa hằng sống đã đến thế gian để cứu độ chúng con. Xin cho lời tuyên xưng này không bao giờ phai nhạt nơi tâm trí và môi miệng chúng con, nhưng ngày càng trở nên sống động, mạnh mẽ và thấm sâu vào từng ngõ ngách của cuộc đời chúng con.Chúng con xin dâng Chúa giờ chầu này, với tất cả những tâm tình cầu nguyện, những quyết tâm và ước nguyện của chúng con. Xin Chúa đón nhận và thánh hóa. Giờ đây, khi trở về với cuộc sống đời thường, xin cho sự hiện diện của Chúa tiếp tục ở lại trong chúng con. Xin cho chúng con mang được sự bình an và sức mạnh của Chúa đến cho gia đình, cho cộng đoàn và cho những nơi chúng con hiện diện. Xin giúp chúng con can đảm sống như những người đã thực sự gặp gỡ Chúa, sẵn sàng làm chứng cho Chúa và không ngại ngần bước đi trên con đường thập giá mà Chúa đã đi trước, vì chúng con biết rằng đó là con đường duy nhất dẫn đến sự sống đời đời.Chúng con trông cậy vào lời chuyển cầu của Mẹ Maria, người Mẹ đã luôn tin tưởng và bước theo Chúa Giêsu cho đến tận chân thập giá. Xin Mẹ dạy chúng con biết thưa tiếng "xin vâng" và trung thành với lời tuyên xưng đức tin của mình cho đến cùng. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con yêu mến Chúa, chúng con thờ lạy Chúa, chúng con tín thác vào Chúa. Amen.

BIÊN NIÊN: Lễ tuyên thánh Chân phước Carlo Acutis và Chân phước Pier Giorgio Frassati
  • CN, 07/09/2025 - 15:04
  • admin2

BIÊN NIÊN: Lễ tuyên thánh Chân phước Ca

Toàn văn bài giảng của ĐGH Leo tại lễ tuyên thánh cho Chân phước Acutis và Chân phước Frassati
  • CN, 07/09/2025 - 06:06
  • admin2

Toàn văn bài giảng của ĐGH Leo tại lễ t

Được chọn để sống cho người khác

09  18  X  Thứ Ba Tuần XXII

Tình yêu Thiên Chúa và sự sống đời đời

Tình yêu Thiên Chúa