Nhảy đến nội dung

24 Bài 24

  • T5, 23/01/2025 - 18:03
  • admin1

TÂM SỰ VỚI CHÚA 24

"Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình".  (Ga 15, 9-17)

Lạy Chúa, mới đây xảy ra một biến cố đánh động lòng con rất nhiều, con xin bày tỏ cùng Chúa nhé.

Lời Chúa lại văng vẳng trong trí con, khi sự việc này xãy ra.  Dĩ nhiên là Chúa biêt con muốn nói đến việc gì rồi, nhưng Chúa rất thích nghe con trò chuyện cùng Chúa, lòng gần lòng với Chúa.

Khi ở bên Chúa như vậy, con lại cảm thấy Chúa là một người bạn của con, và con tin rằng điều này không xúc phạm đến Chúa đâu, vì Chúa đã nói “các con là bạn hữu của Thầy” kia mà. 

Người con Chúa vừa gọi về vào ngày Lễ Tạ Ơn đó, chắc hẳn bây giờ đã ở bên lòng Chúa rồi.  Chị ta có một trái tim yêu mến như Giêsu, yêu đến thí mạng vì người mình yêu.  Khi nghe kể lại chuyện chị ấy, con khâm phục vô cùng và cảm tạ Chúa đã ban cho linh hồn đó tình yêu mến tha nhân như chính mình.

Chị ấy đã hiến tặng một cái thận của mình cho một người xa lạ, chưa hề biết mặt, chỉ vì nghe trên đài radio loan tin có người cần một cái thận để cứu sống.  Chị liền liên lạc với đài và hiến thận mình, chị đã từ chối nhận tiền của gia đình người thọ ơn này; tuy rằng gia đình chị thật thiếu thốn. 

Thời gian sau bác sĩ phát hiện chị bị bệnh ung thư và vài tháng sau Chúa gọi chị về. Thận chị hiến rất tốt vì lúc đó chị còn khỏe mạnh.

Lạy Chúa! Con thật xấu hổ  và lấy làm buồn bả, vì con biết rằng mình không bao giờ có tâm hồn đầy yêu thương, rộng lượng như thế.  Con nói con yêu mến Chúa đó, nhưng sống Lời Chúa thật khó khăn biết bao. 

Chị này đã “thí mạng sống vì tha nhân,” chị đã yêu như Chúa yêu.

Hiến thận chẳng phải là một việc dễ dàng, có thể mất mạng hoặc sức khỏe suy nhược đi hoặc có thể bị infection …. Chắc hẳn chị ta biết rõ những nguy hiểm đang chờ mình. Nhưng chị vẫn hy sinh.  Quả thật là một tâm hồn tốt lành, chắc hẳn đẹp lòng Chúa vô cùng.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, ngồi trước Thánh Nhan Chúa, con cảm thấy lòng buồn man mác, vì con đã sống ích kỹ, chỉ nghĩ đến mình.  Chúa tha thứ cho con nhé Chúa! Và xin ban ơn cho con được có một trái tim như trái tim Chúa. Biết quên mình vì tha nhân, biết chia sẻ những gì con có, và “trao ban cho đến khi cảm thấy đau khổ,” đó là lời Mẹ Teresa Calcutta nhắn nhủ.

Nếu không có đức tin, người ta có thể đánh dấu hỏi: “Tại sao người tốt như vậy lại bị mang chứng bệnh ung thư bất trị và qua đời, để lại chồng con?  Chẳng phải là bất công không kia chứ? Chúa ở đâu sao lại để việc này xãy ra?”…

Khi nghe tin chị qua đời, con chợt nghĩ ngay rằng vì quá yêu thương linh hồn này, nên Chúa đã gọi về Nhà Cha để Chúa ban thưởng hạnh phúc Thiên Đàng, chị ấy có lẽ đang hưởng hoan lạc ở nơi  chỉ có Tình Yêu. 

Nỗi đau đớn của chị vì cơn bệnh và sự phó thác theo Thánh Ý Chúa lại cứu được bao nhiêu linh hồn tội lỗi phải không Chúa.

Dưới cái nhìn thế tục của chúng con, chúng con chẳng hiểu Thánh ý Chúa, mà chỉ như thánh Pherô, còn xúi giục Chúa đừng đi lên Jerusalem, và ngài còn bị Chúa rày cho một trận.

Xin Chúa ban cho con cặp mắt đức tin để con nhìn và hiểu mọi sự theo tinh thần của Chúa Kitô, chứ không theo thần khí thế gian. Được như thế con mới sống trong bình an và cảm nhận Tình Yêu Chúa trong mọi tình huống của cuộc đời con.

Xin Chúa ban cho con tình yêu của chính trái tim Chúa để con có thể  yêu như Giêsu, ban phát như Giêsu, quên mình như Giêsu; và có thể nói như Thánh Phao Lô tông đồ rằng: “Tôi sống nhưng  không phải tôi sống, mà là Chúa Giesu sống trong tôi.” Amen.