Nhảy đến nội dung

Mảnh vụn suy tư Tin Mừng 7 tháng 2

 

Danh Tiếng Của Chúa Giêsu Và Bài Học Từ Cái Chết Của Gioan Tẩy Giả

Hôm nay, trong đoạn Tin Mừng theo Thánh Mác-cô, chúng ta được nghe về danh tiếng ngày càng lan rộng của Chúa Giêsu. Danh tiếng ấy đến từ những lời giảng dạy đầy khôn ngoan và những phép lạ Người thực hiện. Người ta đồn đoán nhiều điều về Người: Có kẻ nói rằng Người là ngôn sứ Ê-li-a, có kẻ lại cho rằng Người là một trong các ngôn sứ thời xưa sống lại. Tuy nhiên, điều đặc biệt là Hêrôđê, vị vua chư hầu, lại tin rằng Chúa Giêsu chính là Gioan Tẩy Giả đã sống lại từ cõi chết. Điều này phản ánh một nỗi sợ hãi sâu xa trong lòng Hêrôđê – nỗi ám ảnh về hành động tàn ác mà ông đã làm với vị ngôn sứ của Thiên Chúa.

Nhưng Chúa Giêsu không chỉ là một ngôn sứ. Người không chỉ là Gioan Tẩy Giả hay bất cứ vị ngôn sứ nào đã từng đến trước đó. Người là Con Thiên Chúa, là Ngôi Lời nhập thể, là Đấng Thiên Chúa hoàn hảo và cũng là con người hoàn hảo. Chúa Giêsu đến để mang lại ơn cứu độ cho nhân loại, và vì thế, sự hiện diện của Người giữa chúng ta không giống bất kỳ ai khác. Là Thiên Chúa, Người có quyền năng ban cho chúng ta mọi sự chúng ta cần. Là con người, Người thấu hiểu những khó khăn, yếu đuối và đau khổ mà chúng ta phải chịu.

Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Chúa, là người được sai đến trước để dọn đường cho Người. Cuộc đời của Gioan không chỉ là một lời chứng mạnh mẽ qua sự giảng dạy, nhưng còn qua chính cái chết của ông. Sự tử đạo của Gioan là hình ảnh tiên báo trước về cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu.

Hêrôđê có thể đã không chủ tâm giết Gioan, nhưng vì yếu đuối, vì sợ mất uy tín trước mặt khách mời, ông đã chấp nhận thực hiện một hành động tàn bạo. Ông là một người lưỡng lự, một kẻ không có lập trường vững vàng. Ông thích nghe Gioan giảng dạy, có thể ông đã bị đánh động bởi những lời nói đầy chân lý của vị ngôn sứ, nhưng ông không đủ can đảm để làm theo những điều ông biết là đúng. Ông bị giằng xé giữa tiếng nói lương tâm và những ràng buộc xã hội, giữa sự kính trọng dành cho Gioan và sự yếu đuối trước những kẻ xung quanh. Kết quả là ông đã phạm một sai lầm nghiêm trọng – ông giết một người vô tội chỉ vì một lời thề ngu xuẩn.

Câu chuyện về cái chết của Gioan Tẩy Giả là một lời cảnh báo mạnh mẽ cho chúng ta về sự nguy hiểm của việc thỏa hiệp với điều xấu. Nó nhắc nhở chúng ta rằng mỗi đức tính phải đi kèm với những đức tính khác, và khi một người để cho thói xấu len lỏi vào đời sống của mình, thì những thói xấu khác sẽ nhanh chóng theo sau. Hêrôđê không chỉ là một người phạm tội ngoại tình khi cưới vợ của anh trai mình, mà ông còn trở thành kẻ giết người khi ra lệnh chém đầu Gioan. Sự yếu đuối của ông đã dẫn đến sự tàn nhẫn. Đây là một bài học quan trọng cho tất cả chúng ta: nếu không chiến đấu để duy trì công lý và sự thật ngay từ những điều nhỏ, chúng ta sẽ dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của tội lỗi và sự bất công.

Câu chuyện hôm nay không chỉ là một sự kiện trong quá khứ mà còn có ý nghĩa sâu xa cho mỗi người chúng ta hôm nay. Chúng ta cũng đang sống trong một thế giới mà danh vọng, quyền lực, và những cám dỗ của xã hội có thể khiến chúng ta thỏa hiệp với điều sai trái. Chúng ta có sẵn sàng đứng lên bảo vệ sự thật, dù điều đó có thể khiến chúng ta phải trả giá không? Chúng ta có dám sống trung thực và ngay chính giữa một thế giới đầy dối trá không? Hay chúng ta sẽ giống như Hêrôđê, bị cuốn theo những áp lực của xã hội và cuối cùng đánh mất lương tâm của mình?

Chúa Giêsu chính là mẫu gương cho chúng ta. Người đã không thỏa hiệp với sự giả dối. Người đã sống và rao giảng chân lý, ngay cả khi biết rằng điều đó sẽ dẫn Người đến thập giá. Chúa mời gọi chúng ta theo chân Người, để trở thành những nhân chứng cho sự thật trong thế giới này. Đôi khi, điều đó có thể có nghĩa là chúng ta bị hiểu lầm, bị chống đối, hoặc thậm chí bị bắt bớ. Nhưng giống như Gioan Tẩy Giả, nếu chúng ta trung thành với Chúa, chúng ta sẽ có phần thưởng lớn lao trong Nước Trời.

Lm. Anmai, CSsR


 

Thánh Gio-an Tẩy Giả – Chứng Nhân Của Sự Thật

Tin Mừng hôm nay thuật lại một biến cố đầy bi thảm: Cái chết của thánh Gio-an Tẩy Giả, một vị ngôn sứ kiên cường và trung tín với sứ vụ. Khi danh tiếng Chúa Giê-su lan rộng, Hê-rô-đê nghe biết và lòng đầy hoang mang, bởi ông nghĩ rằng Gio-an đã sống lại từ cõi chết. Đây chính là dấu hiệu của một lương tâm bất an, một tâm hồn bị dày vò bởi chính hành động gian ác của mình. Những ai phạm tội, dù có tìm cách che giấu hay lấp liếm, cuối cùng cũng không thể thoát khỏi sự cắn rứt từ sâu thẳm tâm hồn.

Hê-rô-đê là một ví dụ điển hình của con người yếu đuối, dễ bị ảnh hưởng bởi dục vọng, quyền lực và sự áp lực từ những kẻ xung quanh. Ông đã để bản thân rơi vào vòng xoáy tội lỗi khi cưới Hê-rô-đi-a, vợ của anh trai mình, và càng trượt dài hơn khi ra lệnh giết Gio-an để bảo vệ thể diện của mình. Thực tế, sự sợ hãi và cắn rứt lương tâm chính là dấu hiệu của sự hiện diện Thiên Chúa trong tâm hồn, mời gọi con người ăn năn và hoán cải.

Gio-an Tẩy Giả không chỉ là vị ngôn sứ dọn đường cho Chúa Giê-su mà còn là chứng nhân sống động cho sự thật. Ngài đã không ngại lên tiếng tố cáo tội lỗi của Hê-rô-đê dù biết rằng điều đó có thể dẫn đến cái chết. Ngài là mẫu gương của lòng can đảm, sẵn sàng đối diện với hiểm nguy để bảo vệ công lý. Gio-an không màng đến danh vọng hay sự an toàn cá nhân, mà chỉ chú trọng vào sứ mạng mà Thiên Chúa đã trao phó.

Sự hy sinh của Gio-an Tẩy Giả cũng nhắc nhở chúng ta rằng sự thật luôn có cái giá của nó. Trong một thế giới mà nhiều người sẵn sàng thỏa hiệp với sai trái để giữ lấy lợi ích cá nhân, thì việc sống trung thực, ngay thẳng và bảo vệ công lý có thể khiến chúng ta phải chịu thiệt thòi. Nhưng dù thế nào đi nữa, Thiên Chúa vẫn luôn đồng hành và nâng đỡ những ai dám sống và làm chứng cho sự thật.

Hê-rô-đê không hoàn toàn là một con người độc ác. Thực ra, ông biết Gio-an là người công chính, ông thích nghe Gio-an giảng dạy và có lúc cảm thấy phân vân về những điều Gio-an nói. Nhưng sự yếu đuối đã khiến ông bị cuốn theo những đam mê tội lỗi, cuối cùng đi đến hành động tàn nhẫn. Ông không đủ can đảm để đứng lên bảo vệ lẽ phải, mà để mình bị chi phối bởi danh dự và thể diện trước mặt khách khứa.

Hình ảnh của Hê-rô-đê cũng phản ánh nhiều người trong xã hội ngày nay, những người để bản thân bị lôi kéo bởi áp lực xã hội, bởi những cám dỗ vật chất, quyền lực và thú vui trần thế. Chỉ vì sợ mất danh dự, sợ bị đánh giá, nhiều người sẵn sàng từ bỏ nguyên tắc, thậm chí làm điều sai trái để bảo vệ lợi ích cá nhân. Chúng ta có đang để những yếu đuối chi phối quyết định của mình, hay đang cố gắng sống theo lẽ công bằng và sự thật?

Nếu Hê-rô-đê là người yếu đuối và dễ bị chi phối, thì Hê-rô-đi-a lại là hình ảnh của sự thâm độc và tội lỗi không có chỗ cho sự ăn năn. Vì muốn bảo vệ mối quan hệ bất chính của mình, bà không ngần ngại tìm cách trừ khử Gio-an, người đã dám lên tiếng chống lại bà. Bà thậm chí còn lợi dụng con gái mình để thực hiện âm mưu đen tối.

Những hành động của Hê-rô-đi-a phản ánh một thực tế đau lòng trong xã hội hôm nay, khi con người sẵn sàng làm tổn thương người khác để bảo vệ lợi ích riêng. Sự thù hận và lòng tham vọng có thể khiến con người đánh mất lý trí, dẫn đến những hành động tàn ác và vô nhân tính. Thế nhưng, tất cả những điều đó không thể che giấu được ánh sáng của sự thật và công lý.

Gio-an Tẩy Giả đã hiến mạng sống để bảo vệ sự thật, nhưng tinh thần của ngài vẫn luôn sống mãi trong Giáo hội và trong mỗi người chúng ta. Ngài là mẫu gương cho sự kiên trung và lòng can đảm mà mỗi Ki-tô hữu cần noi theo.

Là những người tin vào Chúa Ki-tô, chúng ta được mời gọi đứng lên vì công lý, dù cho có phải chịu thiệt thòi. Đừng để những thú vui trần thế làm mờ mắt chúng ta, đừng để danh vọng và quyền lực làm chúng ta mất đi sự ngay chính. Hãy sống với một lương tâm trong sáng, biết phân biệt đúng sai và dám hành động theo sự thật.

Cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách và cám dỗ, nhưng nếu chúng ta bám vào Thiên Chúa, chúng ta sẽ tìm được sức mạnh để vượt qua. Hãy noi gương Gio-an Tẩy Giả, sống ngay thẳng và trung thành với đức tin, để một ngày nào đó, chúng ta có thể nghe Chúa nói với mình rằng: "Hỡi đầy tớ trung tín và khôn ngoan, hãy vào hưởng niềm vui của Chủ ngươi" (Mt 25,23). Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

Sám Hối Và Cứng Lòng – Bài Học Từ Đa-vít Và Hê-rô-đê

Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta chứng kiến sự tàn bạo của Hê-rô-đê khi ra lệnh giết Gio-an Tẩy Giả. Nhưng nếu nhìn sâu xa hơn, chúng ta thấy một sự tương phản đáng chú ý giữa Hê-rô-đê và vua Đa-vít trong Cựu Ước. Cả hai đều có những lỗi lầm nghiêm trọng, nhưng kết cục của họ hoàn toàn khác nhau. Đa-vít sau khi phạm tội đã biết ăn năn, sám hối. Trong khi đó, Hê-rô-đê, dù lưỡng lự và kính nể Gio-an, lại không đủ can đảm để từ bỏ tội lỗi, và cuối cùng còn ra tay sát hại người công chính.

Đa-vít đã từng say mê sắc dục, chiếm đoạt bà Bát-sê-va, vợ của U-ri-gia, và còn khiến U-ri-gia bị giết chết. Nhưng khi ngôn sứ Na-than đến nhắc nhở, Đa-vít nhận ra lỗi lầm của mình, sấp mình xuống trước Thiên Chúa, khóc lóc và cầu xin ơn tha thứ. Đáp lại sự thành tâm của ông, Thiên Chúa đã tha thứ và tiếp tục ban phước lành. Đa-vít sau này sống một đời công chính, dùng tài năng âm nhạc để ca tụng Chúa và tổ chức phụng tự trang nghiêm.

Trái lại, Hê-rô-đê cũng phạm tội loạn luân khi chiếm đoạt Hê-rô-đi-a, vợ của anh trai mình. Khi bị Gio-an Tẩy Giả khiển trách, ông không dám trực tiếp đối đầu, nhưng cũng không có đủ dũng khí để sửa đổi. Ông lưỡng lự giữa lương tâm và đam mê, giữa sự kính nể Gio-an và áp lực từ Hê-rô-đi-a. Kết cục, ông để dục vọng và sĩ diện điều khiển, ra lệnh chém đầu vị ngôn sứ chỉ để giữ lời hứa nông nổi trong cơn say.

Hai vị vua, hai con đường. Một bên là con đường của sám hối, dẫn đến ơn tha thứ và phước lành. Một bên là con đường của cứng lòng, kéo theo tội lỗi ngày càng chồng chất và kết thúc trong sự hủy diệt. Nếu Đa-vít được Thiên Chúa củng cố triều đại và ca tụng trong muôn thế hệ, thì Hê-rô-đê đã sớm suy vong, mất tất cả.

Câu chuyện của Hê-rô-đê cũng là một lời cảnh tỉnh cho chúng ta. Khi đối diện với sai lầm, chúng ta có chọn sám hối và quay về với Chúa, hay tiếp tục chấp mê bất ngộ, để rồi bị tội lỗi dẫn lối đến chỗ hư vong? Chúa luôn ban cơ hội cho con người hoán cải, nhưng nếu chúng ta ngoan cố khước từ, thì chính chúng ta sẽ tự hủy diệt mình.

Thư Do Thái nhắc nhở chúng ta: “Anh em hãy nhớ đến những người lãnh đạo đã giảng Lời Chúa cho anh em. Hãy nhìn xem cuộc đời họ kết thúc thế nào mà noi theo lòng tin của họ” (Dt 13,7). Cuộc đời Hê-rô-đê là một ví dụ bi thương về hậu quả của tội lỗi không được hoán cải, trong khi Đa-vít lại là minh chứng cho lòng nhân từ của Thiên Chúa đối với những ai biết sám hối.

Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy cám dỗ và thách thức. Những giá trị đạo đức đôi khi bị xem nhẹ, những quyết định sai lầm có thể bị bao biện hoặc hợp lý hóa. Nhưng sự thật là những nguyên tắc đạo đức của Thiên Chúa không bao giờ thay đổi. Ngài mời gọi chúng ta sống theo lẽ công chính, biết sám hối khi lầm lỗi, và luôn tìm kiếm con đường của sự thật.

Hãy noi gương Đa-vít mà can đảm nhìn nhận sai lầm và quay về với Chúa. Đừng đi theo vết xe đổ của Hê-rô-đê, để rồi phải trả giá đắt cho những dục vọng và sai lầm của mình. Hãy luôn nhớ rằng Đức Giê-su Ki-tô vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời (Dt 13,8). Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

Sống Trong Ánh Sáng Không Đổi Thay Của Đức Ki-tô
(Thứ Sáu Tuần IV Mùa Thường Niên)

“Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con,
xin Ngài thương cứu độ,
quy tụ chúng con về, từ giữa muôn dân nước,
để chúng con xưng tụng Thánh Danh
và được hiên ngang tán dương Ngài.”

Hôm nay, chúng ta cùng nhau cử hành Thánh Lễ Thứ Sáu trong Tuần IV Mùa Thường Niên. Lời ca nhập lễ vừa được xướng lên đã vẽ nên hình ảnh Thiên Chúa, Đấng quy tụ tất cả con cái Người từ khắp nẻo đường, nâng đỡ, gìn giữ chúng ta để chúng ta can đảm cất tiếng ngợi khen Danh Thánh của Ngài. Chính trong tâm tình ấy, chúng ta lắng nghe Lời Chúa qua hai bài đọc và bài Tin Mừng hôm nay. Dù bối cảnh lịch sử và nội dung mỗi đoạn Kinh Thánh có khác nhau, điểm quy tụ chung lại chính là lời mời gọi: Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa không đổi thay, hãy nuôi dưỡng đức mến trong cộng đoàn, hãy đứng vững trong sự thật, và hãy để Chúa trở thành nguồn ánh sáng soi đường cho cuộc đời.

 

Bài đọc 1 (Dt 13,1-8): Tình huynh đệ và lòng tin nơi Đức Giêsu Ki-tô

Thư gửi tín hữu Híp-ri (Do Thái) hôm nay nhắc nhở chúng ta về nhiều khía cạnh căn bản của đời sống đức tin:

Giữ mãi tình huynh đệ: Tác giả thư Híp-ri khẳng định: “Anh em hãy giữ mãi tình huynh đệ” (Dt 13,1). Tình huynh đệ là sợi dây nối kết cộng đoàn tín hữu, giúp chúng ta sống trong chia sẻ và nâng đỡ lẫn nhau. Bất cứ cộng đoàn Kitô hữu nào cũng cần xây dựng trên nền tảng yêu thương chân thành.

Tấm lòng hiếu khách: “Anh em đừng quên tỏ lòng hiếu khách, vì nhờ vậy, có những người đã được tiếp đón các thiên thần mà không biết” (Dt 13,2). Người Kitô hữu được mời gọi mở rộng lòng, đón nhận tha nhân, nhất là những người nghèo khổ, cô thế, cô thân. Truyền thống Kinh Thánh cho thấy nhiều khi chính Thiên Chúa đến gõ cửa qua những mảnh đời bé nhỏ.

Không sợ hãi vì có Chúa ở cùng: “Có Chúa ở cùng tôi mà bênh đỡ, tôi chẳng sợ gì” (Dt 13,6). Đây là lời xác tín vững vàng cho thấy một khi chúng ta biết tin cậy hoàn toàn vào Chúa, thì dù gặp thử thách, khổ đau, chúng ta vẫn không nao núng.

Đức Giêsu Ki-tô vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời (Dt 13,8). Chân lý này là trung tâm điểm của niềm tin Kitô giáo: Đức Giêsu không đổi thay; tình yêu của Người vẫn mãi nguyên vẹn, và quyền năng cứu độ của Người vẫn tiếp diễn cho đến ngày cánh chung.

Từ những lời nhắn nhủ trên, chúng ta thấy cuộc sống Kitô hữu không thể tách rời khỏi ba chiều kích: yêu thương – vững tin – và nhìn lên Chúa Giêsu không đổi thay.

Đáp ca (Tv 26 [27]): “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi”

Thánh Vịnh 26 (27) vang lên như tiếng ca xác tín: “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ ai?” (c.1). Người tín hữu, khi chiêm ngắm quyền năng và tình thương của Chúa, sẽ nhận ra rằng mọi sự dữ, mọi kẻ thù, hay mọi khó khăn đều không thể làm chúng ta nhụt chí, vì Chúa chính là “thành luỹ bảo vệ đời tôi.”
Đặc biệt, tác giả Thánh Vịnh còn nhấn mạnh: trong ngày tai ương hoạn nạn, chính Chúa là nơi ẩn náu, là lều thánh chở che. Tâm tình này nối kết chặt chẽ với lời khuyên trong thư Híp-ri: “Chúa không bỏ rơi ngươi!” Dẫu cuộc sống có muôn vàn thử thách, Chúa vẫn đồng hành, không ngừng chiếu sáng để dẫn bước ta.

Tin Mừng (Mc 6,14-29): Cái chết của Gio-an Tẩy Giả – Sự thật và Bản lĩnh

Câu chuyện Tin Mừng theo Thánh Mác-cô hôm nay kể về biến cố đau thương: ông Gio-an Tẩy Giả bị chém đầu. Qua sự kiện này, Giáo hội mời gọi chúng ta suy niệm về nhiều chiều kích:

Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giêsu: Danh tiếng của Chúa Giêsu vang dội khắp nơi. Mỗi người một cách suy luận: kẻ cho rằng Chúa Giêsu là Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết sống lại, kẻ bảo Người là ngôn sứ Ê-li-a, hoặc một vị ngôn sứ nào đó.

Ông Gio-an và sự thật: Lý do ông Gio-an bị bắt và giam cầm chính vì ông “dám” nói sự thật: “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài!” (Mc 6,18). Gio-an Tẩy Giả không nhân nhượng trước tội lỗi, không thoả hiệp với sự sai trái, dù người phạm lỗi là vua chúa.

Nhà vua sợ sự thật nhưng lại thích nghe: Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính, thánh thiện, “nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe” (c.20). Đây là sự giằng co giữa lương tâm và đam mê, giữa ánh sáng sự thật và bóng tối quyền lực.

Ngày thuận lợi cho sự ác: Vì một lời hứa ngông cuồng trước đám khách dự tiệc, vua Hê-rô-đê đành nhắm mắt sai người chặt đầu Gio-an. Hê-rô-đi-a và con gái bà dùng mưu mô, lợi dụng tình huống để thực hiện ý đồ ác độc.

Cái kết của người công chính: Gio-an Tẩy Giả bị chém đầu, nhưng qua đó, ông trở nên mẫu gương người ngôn sứ trung thành, sẵn sàng trả giá bằng chính mạng sống để bảo vệ sự thật.

Câu chuyện này, tuy bi thương, lại soi sáng cho chúng ta: làm chứng cho sự thật đòi hỏi lòng can đảm và đức trung kiên. Đôi khi, sự thật bị “bóp nghẹt” trong tội lỗi và âm mưu đen tối, nhưng chính sự hy sinh của người công chính lại nói lên rằng bóng tối không thể che mờ được ánh sáng của Thiên Chúa. Ngài không đổi thay, và những ai trung tín với sự thật của Ngài sẽ được đón nhận sự sống muôn đời.

Đức Giêsu Ki-tô – Không đổi thay qua dòng thời gian

Tâm điểm của Bài đọc 1 nhắc chúng ta nhớ: “Đức Giêsu Ki-tô vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời.” Trong thế giới liên tục biến động, tâm hồn con người chông chênh giữa muôn vàn lựa chọn, thật an ủi biết bao khi ta có một điểm tựa không bao giờ thay đổi: đó là Chúa Giêsu.

Người không đổi thay trong tình yêu: Từ khi nhập thể làm người, Chúa Giêsu đã bày tỏ tình thương vô hạn bằng chính cái chết trên Thập Giá và sự Phục Sinh. Tình thương ấy tồn tại cho đến ngày hôm nay, tiếp diễn trong Bí tích Thánh Thể, trong Lời Chúa và trong cộng đoàn Hội Thánh.

Người không đổi thay trong sự thật: Chúa Giêsu chính là “Đường, Sự Thật và Sự Sống” (Ga 14,6). Dù con người có thể đổi trắng thay đen, biến đổi các giá trị luân lý, Chúa Giêsu vẫn trung thành với con đường công chính và yêu thương.

Người không đổi thay trong lời hứa cứu độ: Người đã phán: “Ta sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Lời hứa này bảo đảm sự hiện diện liên lỉ của Chúa trong lịch sử nhân loại, cho đến khi Người trở lại trong vinh quang.

Khi nhận thức rõ bản chất không đổi thay của Chúa, ta mới vững tin và can đảm sống theo giáo huấn của Ngài, bất chấp những cám dỗ xoay vần.

Cuộc chiến của “sự thật” và “lợi ích riêng” qua câu chuyện của Gio-an Tẩy Giả

Câu chuyện Tin Mừng phác hoạ một cuộc xung đột giữa “sự thật” và “quyền lực”. Ông Gio-an Tẩy Giả đã dám nói lên sai trái của vua Hê-rô-đê khi vị vua này lấy vợ của anh mình. Thực ra, Gio-an không hề có tư lợi; ông chỉ muốn nhà vua sửa đổi, quay trở về đàng ngay. Trong khi đó, Hê-rô-đi-a và con gái bà lại muốn bảo vệ địa vị, quyền lợi riêng, nên dùng thủ đoạn tàn độc để loại trừ tiếng nói công chính.

Ở đây, chúng ta phải lưu ý hai bài học lớn:

Sự thật luôn bị thách đố: Như Gio-an, nếu ta can đảm sống và tuyên xưng sự thật (về luân lý, về công bằng, về bác ái…), chắc chắn sẽ có lúc gặp nghịch cảnh, bị chống đối. Nhưng “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ ai?” (Tv 26,1).

Lời mời gọi biến đổi: Gio-an không nói sự thật để kết án hay triệt hạ Hê-rô-đê, nhưng để nhà vua có cơ hội hồi tâm, ăn năn. Dù vậy, Hê-rô-đê lại sợ quyền lực hơn sợ Chúa, cuối cùng phải liên lụy vào tội ác giết người vô tội. Đây là lời cảnh tỉnh chúng ta: đứng trước sự thật, ta phải can đảm hoán cải, đừng vì danh vọng, sỹ diện mà dấn sâu vào đường bất chính.

Giữ mãi tình huynh đệ và đừng quên lòng hiếu khách

Lời Thư Híp-ri mời gọi: “Anh em hãy giữ mãi tình huynh đệ” (Dt 13,1). Thực tế, nếu trong cộng đoàn chúng ta có tình yêu thương chân thành, có sự liên đới với nhau, chúng ta sẽ có sức mạnh và niềm vui để cùng nhau làm chứng cho Chúa giữa đời. Tình huynh đệ đòi hỏi sự quan tâm, lắng nghe, tha thứ và quảng đại.

Đồng thời, tác giả còn căn dặn: “Đừng quên tỏ lòng hiếu khách.” Sống tinh thần hiếu khách không chỉ là mời ai đó bữa ăn, hay chào đón về mặt xã giao, mà sâu xa hơn là mở cửa tâm hồn. Mở cửa để đón nhận người lạ, người nghèo, người xa quê, người bị bỏ rơi… Khi đó, chính ta “tiếp đón các thiên thần mà không biết.” Hành vi hiếu khách thực thi đức ái một cách trực tiếp: ta nhìn thấy chính Chúa trong gương mặt tha nhân.

“Đừng ham tiền” nhưng “hãy coi những gì mình đang có là đủ”

Câu nói “đừng ham tiền” (Dt 13,5) rất thực tế và vẫn còn nguyên giá trị thời đại. Tiền không xấu, nhưng lòng ham tiền làm chúng ta mù quáng, có thể dẫn đến tham nhũng, bất công, đánh mất cả nhân phẩm và tình nghĩa. Hãy nhớ rằng Chúa “sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi.” Niềm cậy trông vào Chúa cho chúng ta sức mạnh chiến thắng sự ích kỷ, tham lam.

“Hãy coi những gì mình đang có là đủ” – Đó là bài học về sự bằng lòng, sống tiết độ. Khi cảm nhận sự quan phòng của Chúa, ta hiểu rằng mọi sự đều là ơn ban; chẳng gì thuộc về ta cách tuyệt đối. Nhờ thế, chúng ta dễ mở lòng chia sẻ, dễ sống công bằng, dễ vượt thắng cám dỗ “muốn có nhiều hơn nữa.”

Niềm xác tín: “Chúa ở cùng tôi, tôi còn sợ chi?”

Thư Híp-ri dẫn lại Lời Chúa rằng: “Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi!”, để tác giả khẳng định: “Có Chúa ở cùng tôi mà bênh đỡ, tôi chẳng sợ gì.” Niềm xác tín này đưa chúng ta trở về với Thánh Vịnh 26 (27) đã hát: “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.”

Niềm xác tín này vô cùng quan trọng, đặc biệt trong bối cảnh chúng ta phải đối diện với đủ loại thử thách: bệnh tật, thất nghiệp, gia đình chia rẽ, xã hội hỗn độn… Nếu thiếu niềm tin, chúng ta dễ rơi vào tuyệt vọng hoặc tìm kiếm giải pháp thiếu lành mạnh. Nhưng với Chúa, chúng ta có chỗ dựa vững vàng. Sự hiện diện của Chúa làm bừng lên tia sáng hy vọng, cho dù con đường phía trước còn lắm mờ mịt.

Củng cố lòng tin nơi Đức Giêsu không đổi thay:

Hãy dành thời gian cầu nguyện mỗi ngày, chiêm ngắm Lời Chúa, thường xuyên lãnh nhận Bí tích Thánh Thể. Ở đó, chúng ta gặp Đấng vẫn là “một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời.”

Khi có những thay đổi bất ngờ trong công việc, trong gia đình, hãy nhắc nhở mình: Chúa vẫn đồng hành, Ngài chẳng đổi thay, và Ngài luôn có kế hoạch yêu thương dành cho ta.

Sống sự thật và công bằng như Gio-an Tẩy Giả:

Hằng ngày, chúng ta đối diện với nhiều cám dỗ: thoả hiệp để được lợi ích; gian lận để có vị trí tốt hơn; che đậy sự thật để tránh mất lòng người khác… Tuy nhiên, bài học từ Gio-an nhắc chúng ta: Sự thật thì không thể bị bóp méo để làm vui lòng ai.

Chúng ta cần cầu xin Chúa ban ơn can đảm để dám nói, dám sống, dám bênh vực lẽ công chính, ngay cả khi có thể phải chịu thiệt thòi.

Giữ mãi tình huynh đệ – sống hiếu khách, chia sẻ:

Trong cộng đoàn, gia đình hay môi trường làm việc, hãy dành thời gian lắng nghe, đồng cảm với những người xung quanh. Đừng để ai phải sống trong cô đơn, bị loại trừ.

Thực hành tinh thần hiếu khách bằng những việc cụ thể: sẵn sàng mời bữa cơm, cho chỗ trọ, hay đơn giản là một sự đón tiếp vui vẻ, tấm lòng cởi mở. Chính lúc ấy, chúng ta có thể “tiếp đón các thiên thần mà không biết.”

Sống vừa đủ, tránh lòng tham:

Trước những hấp dẫn về vật chất, hãy nhớ lại lời Thư Híp-ri: “Đừng ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ.” Tập sống đơn giản, bớt tiêu xài hoang phí, dành một phần để giúp người khó khăn.

Nhìn lại cách chúng ta quản lý tài chính gia đình, cá nhân: Có chi tiêu bốc đồng, chạy theo đua đòi? Có quên mất những người đang nghèo khổ chung quanh? Đó là những câu hỏi cần tự vấn hằng ngày.

Tin tưởng: “Chúa ở cùng tôi, tôi chẳng sợ gì!”

Mỗi sáng thức dậy, hãy dâng ngày sống cho Chúa, tin tưởng Ngài sẽ hiện diện và đồng hành.

Khi gặp gian nan – tai ương, hãy dâng lời nguyện tắt: “Lạy Chúa, xin cho con sức mạnh, vì con biết Ngài không bỏ rơi con.” Chính sự đơn sơ và chân thành ấy sẽ khơi dậy niềm hy vọng, giúp ta bình an tiến bước.

Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Lời Chúa hôm nay mở ra cho chúng ta một chân trời sống động:

Từ Bài đọc 1 (Dt 13,1-8), chúng ta thấy: Tình huynh đệ, lòng hiếu khách, tinh thần không ham tiền – tất cả đều đặt nền trên niềm tin vững chắc rằng Chúa không đổi thay, Ngài luôn ở với chúng ta.

Từ Thánh Vịnh 26 (27), chúng ta cảm nhận sâu sắc: “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ chi?”. Niềm xác tín này là cội rễ giúp người tín hữu vững tin giữa phong ba.

Từ Bài Tin Mừng (Mc 6,14-29), chứng tá của Gio-an Tẩy Giả nói với chúng ta rằng: sống theo sự thật và công bằng có thể dẫn đến cái giá rất đắt, nhưng cũng là con đường duy nhất để giữ tâm hồn thanh sạch trước mặt Chúa.

Bước vào Thánh Lễ hôm nay, chúng ta nhớ lại Ca nhập lễ: “Xin Chúa thương cứu độ, quy tụ chúng con từ muôn dân nước, để chúng con xưng tụng Thánh Danh và hiên ngang tán dương Ngài.” Quả thật, chúng ta đang được Chúa quy tụ lại, không phải để sợ hãi hay thoả hiệp với bóng tối, nhưng để hiên ngang tôn vinh Chúa trong mỗi chọn lựa của cuộc đời, dù thuận lợi hay gian nan.

Lời nguyện kết

Lạy Chúa Giêsu,
Chúa là Đấng không đổi thay,
Chúa vẫn luôn đồng hành cùng chúng con
trong mọi hoàn cảnh cuộc sống.
Xin ban cho chúng con ơn can đảm như Gio-an Tẩy Giả,
biết sống và nói sự thật,
dù phải đối diện với hiểm nguy hay mất mát.
Xin cho tình huynh đệ lớn lên trong cộng đoàn chúng con,
để chúng con không ngại tiếp đón anh chị em xung quanh
bằng tâm hồn cởi mở, quảng đại.
Và trên hết, xin củng cố niềm tin của chúng con,
để chúng con không bao giờ quên rằng:
Chúa là ánh sáng và ơn cứu độ của chúng con,
chúng con còn sợ chi ai.
Chúng con cầu xin, nhờ Đức Ki-tô, Chúa chúng con. Amen.

Nguyện xin lời cầu chúc này được thể hiện qua cuộc sống thường ngày của mỗi chúng ta. Ước gì, giữa muôn thay đổi của nhân thế, chúng ta luôn tin tưởng, phó thác nơi Chúa Giêsu – Đấng không hề đổi thay trong tình yêu, lòng thương xót và quyền năng cứu độ. Và ước gì hành động của chúng ta không ngừng tôn vinh Danh Thánh Ngài, để Danh Chúa được rạng ngời nơi trần gian, và để đời sống chúng ta trở nên chứng tá cho Ánh Sáng bất diệt của Chúa. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

Danh mục:
Tác giả: