Nhảy đến nội dung

Sống trước mặt Chúa kín đáo và chân thật - Đừng bao giờ lừa dối

SỐNG TRƯỚC MẶT CHÚA TRONG ÂN TÌNH KÍN ĐÁO VÀ CHÂN THẬT

Bài Tin Mừng Thứ Tư tuần XI Thường Niên (Mt 6,1-6.16-18) là một phần của Bài Giảng Trên Núi, nơi Chúa Giêsu dạy các môn đệ một lối sống đạo thật sự mang chiều kích nội tâm, chân thành và sống động. Trong đoạn Tin Mừng này, ba thực hành quan trọng của người Do Thái đạo hạnh là bố thí, cầu nguyện và ăn chay được đặt lại trong ánh sáng mới: không phải là hình thức, không phải là để khoe khoang, nhưng là để sống trọn vẹn cho Thiên Chúa, sống trước mặt Chúa với lòng yêu mến và tín thác. Đó là tinh thần của người môn đệ chân thật, là con cái sống với Cha trên trời trong sự đơn sơ, âm thầm, nhưng sâu thẳm và thiết tha.

Ngay từ lời đầu tiên, Đức Giêsu cảnh tỉnh chúng ta: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng.” Đây không chỉ là một lời khuyên nhủ, mà là một cảnh báo nghiêm khắc. Bởi vì ngay trong đời sống đạo, những việc vốn tốt lành và cao quý như bố thí, cầu nguyện, ăn chay cũng có thể bị làm sai lệch nếu động cơ không tinh tuyền. Chúng có thể trở thành phương tiện để phô diễn bản thân, để tìm sự công nhận của người đời, để mưu cầu một lợi ích hay vị thế nào đó. Và như thế, những việc ấy không còn là “việc đạo đức” nữa, mà là “hình thức tôn giáo giả tạo”.

Chúa Giêsu không bác bỏ các việc đạo đức truyền thống. Ngài không xóa bỏ lề luật cũ, nhưng kiện toàn bằng cách đưa chúng về nguồn: là sự gắn bó thật sự với Thiên Chúa là Cha. Ngài không phủ nhận giá trị của bố thí, cầu nguyện hay ăn chay, nhưng đặt lại trọng tâm của những việc ấy trong mối tương quan thân tình với Chúa. Làm những điều ấy không phải để người khác thấy, nhưng là để Chúa thấy. Và bởi vì Chúa là Đấng “thấu suốt những gì kín đáo”, nên những việc đạo đức chân thật không cần phô trương, không cần quảng cáo, không cần dán nhãn “đạo đức” mới nên thánh. Trái lại, chính trong sự thinh lặng và kín đáo, Thiên Chúa nhận biết, và chính Ngài sẽ “trả công” cho người sống đạo thật.

Khi bố thí, Chúa Giêsu dạy rằng: “Đừng có khua chiêng đánh trống như bọn đạo đức giả… để người ta khen.” Thật ra, trong thực tế hôm nay, con người vẫn bị cám dỗ khoe khoang lòng tốt của mình. Nhiều người làm việc thiện không phải vì lòng yêu thương, mà vì muốn được biết đến, muốn được tôn vinh, muốn được kể tên trong danh sách các nhà hảo tâm. Tấm lòng của họ không dành cho người nghèo, mà dành cho chính cái tôi của mình. Và đó là điều đáng sợ nhất trong đời sống thiêng liêng: dùng sự tốt lành để nuôi dưỡng lòng kiêu căng. Chúa Giêsu dạy ta bố thí trong âm thầm, không cho tay trái biết việc tay phải làm, nghĩa là hoàn toàn không nhằm tìm kiếm sự công nhận. Khi ấy, việc bố thí trở thành hành vi của lòng nhân ái thật sự, phát xuất từ trái tim yêu thương, chứ không từ tính toán hay khoe mẽ.

Khi cầu nguyện, Chúa Giêsu cũng không muốn chúng ta làm như những kẻ thích đứng nơi ngã ba đường để được người khác trầm trồ khen ngợi. Ngài mời gọi ta hãy “vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện với Cha của anh em, Đấng hiện diện nơi kín đáo”. Đây không chỉ là hướng dẫn về địa điểm thể lý, mà là mời gọi đi vào nội tâm sâu thẳm, nơi chỉ có ta với Chúa. Cầu nguyện là cuộc gặp gỡ cá vị, là lời thì thầm với Đấng biết rõ ta hơn cả chính ta. Đó là cuộc trò chuyện thân tình, trong tin tưởng và yêu mến, chứ không phải là một buổi trình diễn đức tin. Và chính nơi âm thầm ấy, Chúa thấu hiểu mọi lời khẩn cầu, cả khi chưa được diễn tả thành lời.

Còn khi ăn chay, Chúa Giêsu nhấn mạnh rằng đừng làm bộ rầu rĩ, đừng để vẻ ngoài bộc lộ điều ta đang làm cho Chúa. Trái lại, “hãy xức dầu thơm lên đầu và rửa mặt”, nghĩa là vẫn giữ thái độ tươi vui, bình thường, vì điều ta làm là để hoán cải lòng mình, không phải để người đời biết đến. Ăn chay không chỉ là kiêng khem trong ăn uống, mà là thái độ tiết chế, từ bỏ, biết giảm bớt nhu cầu của bản thân để dành chỗ cho Thiên Chúa và tha nhân. Ăn chay đích thật là khi ta bớt sống cho cái tôi, bớt đòi hỏi, bớt tiêu xài, bớt hưởng thụ, để biết sống cho người khác và sống trước mặt Chúa. Khi ấy, sự hy sinh kín đáo sẽ trở thành hương thơm đẹp lòng Chúa.

Trong tất cả ba việc đạo đức trên – bố thí, cầu nguyện và ăn chay – Chúa Giêsu nhấn mạnh cùng một điểm: Thiên Chúa là Đấng thấu suốt những gì kín đáo. Ngài thấy được những điều không ai thấy, hiểu được những gì không ai hiểu, và đón nhận những gì được làm bằng trái tim chân thật. Trong thế giới ngày nay, nơi mà mọi thứ đều có xu hướng “công khai hóa”, nơi mà người ta đua nhau trình diễn đời sống cá nhân trên mạng xã hội, thì lời mời gọi sống âm thầm, sống kín đáo vì Chúa của Tin Mừng càng trở nên thiết tha và cấp bách. Thiên Chúa không cần ta chụp ảnh mình đang cầu nguyện hay đang trao quà từ thiện. Thiên Chúa không cần ta đăng bài kể lể chuyện mình hy sinh cho người khác. Ngài chỉ cần một tấm lòng trung tín, một đời sống âm thầm nhưng kiên vững trong niềm tin yêu.

Sống đạo như thế, chính là sống trước mặt Thiên Chúa. Không phải vì người đời thấy, mà vì Cha trên trời thấy. Không phải để được tuyên dương, mà để được lớn lên trong tương quan thân tình với Chúa. Không phải để được trả công trước mắt thế gian, mà để được phần thưởng quý giá là chính sự sống đời đời trong Thiên Chúa. Mỗi việc làm nhỏ bé, mỗi lời cầu nguyện đơn sơ, mỗi hy sinh thầm lặng đều có giá trị lớn lao nếu được thực hiện vì lòng mến Chúa và yêu người. Chính tình yêu sẽ tinh luyện và thánh hóa mọi hành vi, và làm cho cuộc sống ta trở nên của lễ đẹp lòng Chúa.

Thánh Phaolô từng nói: “Dù tôi có nói được các thứ tiếng loài người và thiên thần, nhưng không có tình yêu, thì tôi chỉ là thanh la phèng phèng… Dù tôi có bố thí cả gia tài và nộp thân mình để chịu thiêu đốt, nhưng không có tình yêu, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.” (1Cr 13,1-3). Vậy đó, giá trị của mọi hành vi đạo đức không nằm ở mức độ to lớn của việc làm, mà ở chiều sâu tình yêu thúc đẩy việc đó. Có thể người đời không biết đến những hy sinh thầm lặng của ta, nhưng Thiên Chúa biết. Có thể chẳng ai ca ngợi ta vì những điều âm thầm ta làm, nhưng Thiên Chúa ghi nhớ. Và đó mới là điều đáng kể.

Sống đạo chân thật, là khi ta ý thức rằng mình đang sống trước mặt Chúa – Đấng là Cha, Đấng yêu thương, Đấng biết rõ mọi sự và Đấng sẽ trả công cho những gì được làm trong kín đáo. Trong gia đình, trong cộng đoàn, trong xã hội, ta hãy thực hành lòng bác ái, việc cầu nguyện và ăn chay với tâm hồn khiêm nhu. Hãy yêu thương không điều kiện, hãy phục vụ không tìm tiếng khen, hãy cầu nguyện không để phô trương. Khi sống như thế, đời sống đạo của ta trở thành một lời ca ngợi âm thầm nhưng mãnh liệt dâng lên Chúa. Đó là lối sống của người môn đệ Đức Kitô: âm thầm mà sâu sắc, kín đáo mà chân thật, đơn sơ mà trọn vẹn.

Xin Chúa giúp chúng ta sống trọn vẹn mỗi ngày trong sự hiện diện yêu thương của Ngài. Xin cho ta đừng rơi vào cám dỗ phô trương, giả hình hay tư lợi trong đời sống đạo. Xin dạy ta cầu nguyện như con thảo, yêu thương như người anh em, và hy sinh như người tôi tớ khiêm nhường. Xin Chúa, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, đón nhận những cố gắng nhỏ bé của chúng ta, thanh luyện chúng bằng tình yêu của Ngài, và ban thưởng cho chúng ta phần thưởng quý giá là chính Ngài – Đấng là Cha nhân hậu và là cùng đích đời ta. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

ĐỪNG BAO GIỜ LỪA DỐI TẤM LÒNG CHÂN THÀNH – Vài lời ngày 17 thang 6 – Lm. Anmai, CSsR

Trong cuộc đời mỗi người, chúng ta may mắn gặp được không ít tấm lòng chân thành – những con người không vụ lợi, sẵn sàng cười bên ta lúc hạnh phúc và sẻ chia khi ta khó khăn. Đó là món quà quý giá mà Thiên Chúa ban tặng, bởi không phải ai cũng sẵn sàng đặt niềm tin, sự ân cần và hy sinh thầm lặng cho người khác.

Có những chuyến xe đời dường như chỉ đến một lần: một ánh mắt đầy trìu mến, một bàn tay siết chặt trong hoạn nạn, một lời hứa đồng hành giữa muôn trùng sóng gió. Lỡ trễ chuyến xe ấy, ta còn cơ hội đợi chuyến sau, nhưng lỡ mất một tấm lòng chân thành, rất có thể cả đời chẳng bao giờ gặp lại. Vì thế, hãy trân trọng từng khoảnh khắc được nâng niu và bảo vệ tình cảm ấy.

Chớ dại dột lợi dụng sự lương thiện của kẻ khác. Khi bạn nhận về những ân tình vô điều kiện, đừng để sự ích kỷ đưa lối, biến tấm lòng tốt thành công cụ phục vụ cho tham vọng cá nhân. Lòng lương thiện không phải là chìa khóa vĩnh viễn để bạn thao túng người khác, mà là món quà cao quý cần được đón nhận với thái độ khiêm nhường và biết ơn. Hãy tỉnh táo để không biến ân huệ thành thói quen, để không làm xước mòn niềm tin mà người ấy đã đặt nơi bạn.

Đừng bao giờ đùa cợt với lòng tin của người khác. Niềm tin là cây cầu vô hình nối hai trái tim lại với nhau, nhưng một khi đã gãy, khó có thể khôi phục. Sự ngây thơ và chân thành của ai đó dành cho bạn không phải là thách thức cho sự khôn ngoan; ngược lại, đó là minh chứng của tấm lòng rộng mở. Hãy đối xử với niềm tin ấy bằng trách nhiệm: nói ra những điều bạn có thể giữ vững, làm những gì xứng đáng với lời hứa, đừng để sóng gió cuộc đời làm sứt mẻ cây cầu ấy.

Trong tình cảm, đừng bao giờ lừa dối – dù chỉ một lời nói dối nhỏ nhặt. Những mảnh vỡ tín nhiệm ban đầu dần dày lên thành bức tường vô hình, ngăn cách hai con tim không còn dám nhìn thẳng vào nhau. Dối trá trong tình yêu không chỉ là phản bội, mà còn là làm tổn thương sâu thẳm người trao gửi trái tim. Đừng để đến khi lời nói dối bại lộ, bạn mới nhận ra giá phải trả đắt đến nhường nào.

Cũng chớ bao giờ phỉnh gạt lòng chân thành. Sự chân thành không có giấy giá, không đề biển niêm yết, nhưng nó chính là viên ngọc vô giá nằm trong tâm hồn mỗi con người. Khi bạn đùa cợt, nô đùa với tấm lòng ấy, bạn đánh mất cơ hội xây dựng một mối quan hệ bền chặt, lâu dài. Trong mỗi hành động nhỏ, mỗi ánh mắt thân thiện, hãy nghĩ đến dấu ấn vĩnh hằng mà bạn để lại trong trái tim người ấy – nó có thể là niềm vui, nhưng cũng có thể là vết xước không bao giờ lành.

Nếu bạn vi phạm những quy tắc này, hậu quả không chỉ là lời hứa tan biến, mà là việc bạn vĩnh viễn đánh mất người thật sự tốt với mình. Trong kho tàng mối quan hệ, có lẽ bạn sẽ tìm được nhiều gương mặt mới, nhưng liệu có ai dịu dàng như người ấy? Liệu có ai thấu hiểu bạn thấu đáo như người từng tin tưởng không điều kiện? Không, có những người chỉ xuất hiện một lần và đi suốt cuộc đời bạn – những bông hoa nở xinh đẹp, để rồi hương thơm vương mãi trong ký ức.

Hãy giữ cho tình cảm luôn tinh khiết như ban đầu: trân trọng, chung thủy, và dám chịu trách nhiệm với mọi lời nói và hành động. Đừng để tham vọng, ích kỷ hay bất kỳ lí do nào khiến bạn quên mất bản chất giản đơn nhưng vô giá của tấm lòng chân thành. Bởi lẽ, cuộc đời này ngắn ngủi, và những mối quan hệ thực sự ấm áp lại càng hiếm hoi. Giữ vững niềm tin, gìn giữ ân tình, để mỗi bước đi trên hành trình yêu thương đều trọn vẹn và đáng nhớ.

ĐỪNG BAO GIỜ LỪA DỐI TẤM LÒNG CHÂN THÀNH – Vài lời ngày 17 thang 6 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/pDg1WX63014

 

HÃY YÊU KẺ THÙ – ĐỈNH CAO CỦA TÌNH YÊU KITÔ GIÁO - Thứ Ba tuần XI TN - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/FXveSPnbnhE

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Ba tuần XI TN (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-ba-tuan-xi-tn-cua-lm-anmai-cssr.html

 

YÊU THƯƠNG KẺ THÙ: CHỨNG TỪ CỦA CON CÁI THIÊN CHÚA

Câu chuyện bên ly cà phê sáng : LỢI ÍCH CỦA TỘI LỖI: KIÊN NHẪN VỚI NHỮNG LẦM LỖI VÀ BẤT TOÀN CỦA CHÍNH MÌNH – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/v_1opQG7Pn4

Danh mục:
Tác giả: