Suy Niệm Thứ 5 và Thứ 6 Tuần 4 Mùa Chay
- T6, 04/04/2025 - 14:41
- Lm Giuse THÁNH GIÁ
Thứ sáu tuần 4 mùa chay
Suy niệm về các bài đọc thứ Sáu tuần IV Mùa Chay
Chủ đề: Sự đối nghịch giữa người công chính và thế lực sự dữ. Các bài đọc minh họa sự bách hại mà người công chính phải chịu vì lòng trung tín với Thiên Chúa, đồng thời tiên báo cuộc thương khó của Đức Kitô.
⸻
1. Cuộc chiến nội tâm và bên ngoài: bi kịch của người công chính
Bài đọc sách Khôn Ngoan mô tả tư tưởng của kẻ gian ác đối với người công chính: “Chúng ta hãy gài bẫy hạ nhục nó, vì nó chống lại việc làm của chúng ta… Nó tự xưng là con Thiên Chúa…”.
Đây là phản ứng mang tính phổ quát trong tâm lý con người: ánh sáng luôn làm lộ ra bóng tối, và sự hiện diện của người công chính trở thành một lời cáo buộc âm thầm đối với người tội lỗi.
Về mặt thiêng liêng, điều này phản ánh thân phận của người tín hữu sống trung thành giữa một thế giới thờ ơ hay chống đối Thiên Chúa. Lòng trung thành với chân lý và sự thiện luôn đi kèm với sự chống đối và hiểu lầm.
⸻
2. Bách hại và cô đơn nội tâm
Thánh vịnh đáp ca là lời cầu khẩn của người công chính trong cơn hoạn nạn: “Chúa gần gũi những tấm lòng tan nát, Người cứu những tâm hồn thất vọng.”
Trong hành trình thiêng liêng, đau khổ không chỉ đến từ bên ngoài, mà còn từ sự cô đơn, cảm giác bị bỏ rơi, sự im lặng của Thiên Chúa. Tuy nhiên, chính trong nỗi cô đơn ấy, người tín hữu khám phá ra một điều kỳ diệu: sự hiện diện thầm lặng nhưng trung tín của Thiên Chúa trong tâm hồn.
⸻
3. Đức Giêsu – Hình ảnh trọn hảo của người công chính
Tin Mừng Gioan kể lại việc Đức Giêsu đối diện với sự ngờ vực và mưu toan sát hại. Ngài biết rằng “giờ của Ngài chưa đến”, nhưng vẫn kiên quyết bước đi.
Ngài chính là Người Công Chính Tuyệt Đối, Đấng không phản kháng bằng bạo lực, mà để cho sự thật và tình yêu lên tiếng. Sự bình an của Ngài giữa nghịch cảnh đến từ sự kết hiệp sâu xa với Chúa Cha – một sự bình an không gì có thể lay chuyển.
Người Kitô hữu cũng được mời gọi sống trong sự bình an này: một bình an không đến từ thế gian, nhưng từ lòng tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa.
⸻
4. Áp dụng vào đời sống: cuộc chiến của người công chính hôm nay
Về mặt tâm lý, cuộc chiến giữa người công chính và kẻ dữ cũng diễn ra trong chính nội tâm của mỗi người: phần chân thật trong ta phải chiến đấu với sự sợ hãi, ích kỷ, và khát vọng được chấp nhận.
Về mặt thiêng liêng, điều đó là lời mời gọi từ bỏ chính mình, chấp nhận bị hiểu lầm hay thiệt thòi vì trung tín với Tin Mừng. Nhưng trong sự từ bỏ ấy, người tín hữu được thanh luyện, được tự do thật sự và được biến đổi nên giống Đức Kitô.
⸻
Kết luận
Các bài đọc hôm nay là một trường học của sự phân định. Chúng đặt câu hỏi cho mỗi chúng ta:
Tôi có dám theo Đức Kitô, ngay cả khi điều đó khiến tôi bị loại trừ?
Chúng nhắc chúng ta rằng sự thật đôi khi bị chống đối, nhưng chính sự thật mới giải thoát chúng ta.
Và trên hết, chúng cho thấy: con đường thập giá cũng là con đường dẫn đến sự sống, không chỉ với Đức Giêsu, mà với tất cả những ai bước theo Ngài.
+++++++++++++++++++
Thứ 5 Tuần 4 mùa chay
Suy niệm chủ đề: “Sự bất trung của con người (bê vàng, từ chối Đức Giêsu) và lòng thương xót của Thiên Chúa”
⸻
Bài đọc hôm nay:
• Xh 32, 7-14: Dân Chúa đúc bê vàng và ông Môsê chuyển cầu.
• Ga 5, 31-47: Đức Giêsu bị từ chối bởi những người tự cho là tin vào ông Môsê.
⸻
Dẫn nhập: Rạn nứt giữa Thiên Chúa và con người
Các bài đọc hôm nay đưa chúng ta vào bi kịch của sự bất trung nơi lòng người, và lòng thương xót bao la của Thiên Chúa. Dân Ít-ra-en quay lưng lại với Thiên Chúa để đúc một tượng bê vàng. Các thủ lãnh Do Thái lại từ chối Đức Giêsu – Đấng được Chúa Cha sai đến. Trong cả hai trường hợp, con người không đón nhận sự hiện diện sống động của Thiên Chúa, mà tìm đến những hình ảnh dễ nắm bắt, dễ điều khiển hơn.
⸻
1. Sự bất trung: một cuộc trốn chạy nội tâm
Bê vàng không chỉ là một sai lầm lịch sử, mà là hình ảnh của một cơ chế tâm lý và linh thiêng: khi con người cảm thấy bị bỏ rơi hoặc bất an, họ dễ tìm đến những thứ có thể kiểm soát, những “ngẫu tượng” tạo cảm giác an toàn.
Về mặt tâm lý, đó là nhu cầu kiểm soát và sợ mất phương hướng. Môsê chưa xuống núi, dân chúng lo lắng và quay lại với những hình ảnh quen thuộc – họ đúc một con bê vàng, hình bóng của những thần tượng Ai Cập. Họ không dám sống trong tự do đức tin, nên tìm kiếm một thứ gì đó chắc chắn hơn.
Về mặt thiêng liêng, đó là sự phản bội giao ước. Thiên Chúa đã mặc khải chính mình, nhưng con người lại thích một hình ảnh cụ thể, vô tri, không đòi hỏi tương quan sống động.
Trong bài Tin Mừng, việc từ chối Đức Giêsu cũng là một dạng bất trung. Những người lãnh đạo Do Thái nghĩ rằng mình trung thành với ông Môsê, nhưng thực ra họ mù lòa vì lòng kiêu ngạo. Đức Giêsu nói: “Làm sao anh em có thể tin được, khi anh em tìm vinh quang nơi nhau, mà không tìm vinh quang đến từ Thiên Chúa?” (Ga 5,44).
⸻
2. Cơ chế bên trong của sự bất trung
Về mặt tâm lý, sự bất trung với Thiên Chúa thường bắt nguồn từ:
• khao khát tự chủ nhưng thiếu định hướng,
• thiếu niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa,
• vết thương do cảm giác bị bỏ rơi,
• hoặc kiêu ngạo trong đời sống đạo.
Con người dễ muốn sống không cần Thiên Chúa, hoặc dùng Thiên Chúa như công cụ cho mục đích riêng.
Về mặt thiêng liêng, đây là một cơn khủng hoảng đức tin. Khi không thấy Thiên Chúa hành động như ý mình, ta dễ bỏ cuộc, hoặc quay về với những “thần tượng” đời thường như tiền bạc, danh vọng, hình thức đạo đức bề ngoài.
⸻
3. Lòng thương xót Thiên Chúa: qua sự chuyển cầu
Khi con người phản bội, Thiên Chúa không lập tức trừng phạt, nhưng Người đau đớn và mời gọi lòng chuyển cầu. Trong sách Xuất Hành, Thiên Chúa cho thấy cơn thịnh nộ, nhưng ông Môsê đã cầu thay cho dân. Lời cầu nguyện của ông làm nổi bật một điều: Thiên Chúa không muốn hủy diệt, nhưng muốn cứu độ.
Ông Môsê là hình ảnh báo trước về Đức Kitô. Nhưng Đức Giêsu còn đi xa hơn: không chỉ cầu thay, mà Người hiến mạng sống cho những ai từ chối Người. Lòng thương xót của Thiên Chúa đạt đến đỉnh cao nơi Thánh Giá.
⸻
4. Lòng thương xót chờ đợi sự trở về
Thiên Chúa không bỏ cuộc. Dù con người sa ngã, chạy theo ngẫu tượng hiện đại – như tiền tài, quyền lực, hình thức đạo đức giả – Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn chờ đợi ta trở về, như người cha đón người con hoang đàng.
Nhưng sự trở về đó đòi hỏi một hành trình nội tâm:
• nhìn nhận những “bê vàng” của mình,
• can đảm trở về với lòng mình,
• tháo gỡ những lớp vỏ đạo đức giả,
• và đón nhận tình yêu nhưng không của Thiên Chúa.
⸻
Kết luận: Hướng về ánh sáng Phục Sinh
Mùa Chay là thời gian để nhìn vào sự bất trung của chính mình, nhưng không dừng lại ở mặc cảm hay tội lỗi. Thiên Chúa trung tín đến cùng, và lòng thương xót của Người mạnh hơn tội lỗi của chúng ta.
Hãy noi gương Môsê và Đức Giêsu: trở thành người chuyển cầu, không phải người lên án. Và nếu chính ta ngã quỵ, đừng sợ quay về, vì Thiên Chúa luôn chờ đợi ta với vòng tay rộng mở.