Chương 8
Chương 8
1Về phần ông Saolô thì đã tán thành cuộc hành quyết ông Stêphanô.
Giáo hội bị bách hại.
Ngày hôm ấy, bùng nổ một cuộc bách hại ghê gớm chống lại Hội Thánh tại Giêrusalem; trừ các Tông Đồ, còn tất cả đều phân tán về các miền Giuđê và Samari. 2Những người đạo đức lo việc an táng Stêphanô và khóc thương ông thống thiết. 3Còn Saolô, ông thực sự tàn phá Hội Thánh, ông đến từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà ra mà tống họ vào ngục.
III. Sứ vụ ở Giuđê và Samari
(8:4-9:43)III. The Mission in Judea and Samaria
Ông Philipphê ở Samari.
4Những người tản mác khắp nơi vẫn tiếp tục loan báo Lời Tin Mừng. 5Philipphê đã xuống một thành miền Samari, và ông loan báo về Đấng Kitô cho họ. 6Đám đông đồng một lòng cùng nhau chăm chú lắng nghe những gì Philipphê rao giảng, bởi vì họ được nghe và thấy những dấu lạ ông đã thực hiện: 7nhiều người đã được giải thoát khỏi những thần ô uế, chúng hét lớn khi xuất ra; nhiều người bị bại liệt và què quặt được chữa lành. 8Trong thành ấy tràn ngập một niềm vui lớn.
Ảo thuật gia Simon.
9Và này, tại thành ấy, có một người tên là Simon; trước đây ông ta hành nghề ma thuật và đã làm cho dân chúng Samari kinh ngạc, ông tự cho mình là một nhân vật quyền lực; 10và mọi người trong thành, từ bé đến lớn, đều quan tâm đến ông. Họ nói: “Ông này có quyền năng từ Thiên Chúa, mang danh Vĩ Đại”. 11Họ trân trọng ông bởi vì suốt một thời gian dài, ông đã làm họ ngạc nhiên bằng những ma thuật của mình. 12Nhưng khi Philipphê loan báo Tin Mừng về Nước Thiên Chúa và Danh Chúa Giêsu Kitô, họ tin và cả đàn ông lẫn phụ nữ đều lãnh nhận phép rửa. 13Bản thân Simon cũng trở thành tín hữu, và sau khi nhận lãnh phép rửa, ông bám sát Philipphê và rất kinh ngạc chứng kiến những dấu lạ và những việc kỳ diệu Philipphê thực hiện.
14Các Tông Đồ ở Giêrusalem nghe tin rằng Samari đã đón nhận Lời Chúa thì gửi Phêrô và Gioan đến đó; 15ngay khi đến nơi, các ông cầu nguyện cho những người ấy để họ được lãnh nhận Chúa Thánh Thần: 16bởi vì Chúa Thánh Thần chưa đến với bất cứ ai trong họ: họ mới chỉ nhận phép rửa nhân Danh Chúa Giêsu mà thôi. 17Phêrô và Gioan đặt tay trên họ, và họ nhận lãnh Chúa Thánh Thần.
18Simon, nhìn thấy Thần Khí ngự đến qua việc đặt tay của các Tông Đồ, ông dâng lên một món tiền 19và nói: “Xin cũng hãy cho tôi quyền lực ấy nữa, để tất cả những ai được tôi đặt tay cũng sẽ được nhận lãnh Chúa Thánh Thần”. 20Phêrô nói với ông: “Bạc của ông và cả ông nữa cũng tiêu ma đi cho rồi, bởi ông đã nghĩ rằng có thể mua bán ân sủng của Thiên Chúa bằng tiền bạc! 21Ông không được dự phần vào sứ vụ này, bởi vì tâm hồn của ông không ngay chính trước mặt Thiên Chúa. 22Hãy ăn năn sám hối, và cầu xin Chúa tha thứ vì đã suy nghĩ như thế; 23bởi vì tôi thấy rõ trong lòng ông đầy những hiềm khích chua chát, và ông đang làm nô lệ cho tội lỗi”. 24Simon thưa lại rằng: “Xin ngài cũng hãy cầu nguyện với Chúa cho tôi, để những gì ngài nói đó không xảy đến với tôi”. 25Về phần Phêrô và Gioan, sau khi làm chứng và loan báo Lời của Chúa, các ông trở lại Giêrusalem, và trên đường về đã loan báo Tin Mừng cho một số đông các làng mạc Samari.
Ông Philipphê và một người Êthiôpi.
26Thiên thần của Chúa ngỏ lời với Philipphê: “Ông hãy lên đường đi về hướng nam, theo ngả từ Giêrusalem xuống Gaza, ngả đường ấy khá hoang vắng”. 27Philipphê bắt đầu đi; và kìa, có một người xứ Ethiôpi, một thái giám, một quan chức lớn của Nữ Hoàng Canđacia xứ Ethiôpi, và là người quản trị tất cả kho báu, ông đã lên Giêrusalem để lo việc thờ phượng, 28từ Giêrusalem trở về, ngồi trên xe của mình, ông đọc sách ngôn sứ Isaia.29Thiên thần nói với Philipphê rằng: “Hãy tiến gần đến cỗ xe”. 30Philipphê chạy tới, ông nghe vị quan chức đang đọc sách ngôn sứ Isaia, bèn hỏi: “Ngài có hiểu điều ngài đang đọc không?”. 31Vị quan chức trả lời: “Làm sao tôi có thể hiểu được nếu không có ai hướng dẫn cho tôi?”. Và ông mời Philipphê lên xe, ngồi ngay bên cạnh ông. 32Đoạn Kinh Thánh ông đọc là đoạn này:
“Như một con chiên, Ngài bị đem đi làm thịt;
như con cừu§ câm nín, trước người thợ xén lông,
Ngài không mở miệng hé môi.
33Trong khiêm hạ,
án xử Ngài đã xong.
Thế hệ sau của Ngài, nào ai bày tỏ?
Rằng cuộc đời Ngài trên trần thế
đã bị cất khỏi thế gian”.
34Viên quan chức ngỏ lời với Philipphê: “Xin ngài hãy cho tôi biết: ngôn sứ này nói về ai thế? Về chính tác giả hay về một người khác?”. 35Philipphê bắt đầu rao giảng, và từ đoạn Kinh Thánh này, ông loan báo cho vị quan chức Tin Mừng của Chúa Giêsu. 36Các ông vẫn tiếp tục đi, đến một nơi có nước, vị thái giám nói: “Có nước đây rồi: có gì ngăn trở tôi nhận phép rửa không?”. (37)38Ông cho dừng xe lại, cả hai bước xuống nước, và Philipphê cử hành phép rửa cho vị thái giám. 39Khi vừa lên khỏi nước, Thần Khí của Chúa liền đưa Philipphê đi; vị thái giám không còn thấy ông nữa, ông tiếp tục hành trình của mình, lòng hân hoan vui sướng. 40Còn Philipphê thì người ta thấy ở thành Azôtô, ông rao giảng Tin Mừng trong tất cả các thành ông đi qua mãi cho đến Cêsarê.
§ Cv 8, 32 Phân biệt cừu và chiên: (x Ga 21, 15-17).