Nhảy đến nội dung

10 Chương 10

  • CN, 19/01/2025 - 17:46
  • admin1

Chương 10

Tỉnh Trưởng Đòi Các Bé Trình Diện

Cứ theo những tiêu chuẩn ở đời thì cả một tương lai rự rỡ sẵn chờ o Senhor Artur de Oliveira Santos. Ông ta đẹp trai và đảm lược. Cứ nhìn khuôn mặt trái soan, tóc chải láng, vành ria xén tỉa gọn gàng, thiên hạ nghĩ ông ta là một nhà quí tộc, nhưng họ sớm khám phá ra trong vẻ bề ngoài đó chứa chất nhiều ngạo mạn hơn là quí phái. Tia nhìn cứng cỏi lạnh lùng từ cặp mắt ông ta là điều người ta lấy làm lạ ở một người mới ba mươi tuổi.

Ông ta tạo được cái nhìn lạnh lùng đó trong suốt thời gian lăn lóc nghề nghiệp. Là con trai một người thợ rèn, Artur de Oliveira Santos chỉ được học hết tiểu học rồi làm nghề thợ thiếc, do đó ông ta có biệt danh “anh thợ thiếc (o latoeio).” Nhưng ngay từ tuổi thanh niên, ông ta đã tích cực tham gia chính trị, chống đối Giáo Hội và truyền bá tư tưởng qua báo chí. Mặc dầu được chịu Phép Rửa là Kitô hữu Công Giáo, ông ta đã trở thành một thanh niên có tư tưởng chống Giáo Hội mà hồi đó lan tràn khắp Portugal (Bồ-đào-nha). Ông ta mau mắn trở thành một tư tưởng gia quá khích chống Giáo Hội. Hăng say hoạt động trong ngành báo chí đã đưa ông ta lên chức giám đốc tờ báo địa phương, tờ O Ouriense, và cho ông ta cơ hội bộc lộ sự chống đối hàng giáo phẩm và Giáo Hội.

Năm 1910, khi những người chống Giáo Hội lật đổ nhà vua (là Kitô hữu) Công Giáo và nắm quyền cai trị, thiết lập cái gọi là chế độ Cộng Hòa, họ cử Artur de Oliveira Santos, mặc dầu chỉ mới hai mươi sáu tuổi, làm chủ tịch hành chánh địa phương Vila Nova de Ourem.

Bất kể ông ta học vấn kém cỏi, trẻ tuổi, và công khai chống lại đa số Công Giáo trong vùng, chính phủ Cộng Hòa vẫn cử ông ta giữ chức Tỉnh Trưởng tỉnh Vila Nova de Ourem, chủ tịch hội đồng thành phố và phụ tá chánh án. Việc kiêm nhiệm quyền hành, cùng với sức mạnh của tờ báo địa phương, đã làm cho “anh thợ thiếc” trở thành người có thế lực và đáng sợ nhất trong tỉnh. Và dĩ nhiên ông ta sử dụng quyền độc tài cai trị khắp các địa phương trong tỉnh, bao gồm cả Fátima.

Artur de Oliveira Santos có thái độ rất xấu xa trong ngày thứ Sáu, 10 tháng Tám (1917) này. Mới đây ông ta nghe nói về những sự việc tại Cova da Iria và hết sức tức giận. Cuối cùng ông ta quyết định gọi ba bé được thị kiến tới Vila Nova de Ourem để chất vấn. Thực ra, ông ta chỉ mới phái một nhân viên đi gọi ba bé và cha của các bé tới trình diện.

Vụ Fátima này là vụ tồi tệ nhất ông ta phải giải quyết với tư cách Tỉnh Trưởng Vila Nova de Ourem. Ông ta và các đồng chí đã không ngừng chiến đấu chống Giáo Hội Công Giáo kể từ cuộc Cách Mạng tháng Mười, nghĩa là đã ròng rã bảy năm nay. Họ tuyên bố luật tách rời Giáo Hội ra khỏi chính quyền sẽ tiêu diệt Giáo Hội Công Giáo trong hai hoặc ba thế hệ.

Các kế hoạch của họ hoạt động có vẻ khá hữu hiệu. Có vẻ như Giáo Hội chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành di tích bị lãng quên. Nhưng bây giờ, bất ngờ, hàng giáo phẩm dựng đứng câu chuyện Đức Mẹ từ thiên đàng hiện ra để làm sống lại lòng sùng đạo. Tệ nhất là vụ này đang thành công, đang có kết quả. Vụ này dẫn dụ sự tưởng tượng của quần chúng ngu dốt đi theo đường lối không thể tin tưởng được. Ông ta nghe nói hồi tháng Sáu bất quá chỉ có một nhúm người đến Cova da Iria, trái lại, kỳ tháng Bảy có tới bốn hoặc năm ngàn người. Và còn tới ba lần hiện ra nữa! Thế thì, lần tháng Mười sẽ đến thế nào!

Được, ông ta nhất định phải nhìn thấy sẽ không có gì xảy ra tại Cova da Iria ngày 13 tháng Mười. Ông ta sẽ chấm dứt vụ này, và sẽ làm việc này thật mau. Ông ta sẽ lo vụ này ngày mai khi tra hỏi ba bé được thị kiến. Ông ta chỉ cần biết bí mất nổi danh mà ba bé giấu kín và toàn thể vụ này sẽ bị bóp nát.

Đúng vậy, bí mật đó là chìa khóa nội vụ, và nhất định ông ta sẽ vắt ra bí mật đó từ các bé chỉ trong chốc lát.

Khi nhân viên của viên Tỉnh Trưởng cưỡi lừa lững thững trở về Vila Nova de Ourem, anh ta chỉ có thể báo cáo vẻ hững hờ khi hai ông bố của các bé nhận được lệnh trình diện tại Vila Nova de Ourem trong buổi chất vấn ngày mai.

Cặp mắt ông Marto lạnh lùng khi dứt khoát trả lời là ông ta sẽ đi một mình tới gặp viên Tỉnh Trưởng. Vì quá sức không thể để các bé con ông ta đi bộ hoặc cưỡi lừa suốt ba dặm đường.

Nhưng ông dos Santos đã trả lời khác hẳn. Ông ta nói: “Con gái tôi sẽ đi, nó có thể tự trả lời. Tôi không hiểu chút gì về vụ như thế này. Và, nếu nó nói láo thì đáng bị phạt.”

Ngày hôm sau Lúcia đi cùng với cha cô bé và ông Manuel Pedro Marto tới tòa hành chánh Vila Nova de Ourem. Tại đây viên Tỉnh Trưởng chất vấn cả ba người. Tuy nhiên, riêng Lúcia bị viên Tỉnh Trưởng chất vấn cách quỉ quyệt. Ông ta cố gắng bằng mọi cách làm cho cô bé tiết lộ bí mật, nhưng đã không thâu thập được gì cả, ngay cả đến dọa giết cũng không làm cho cô bé chịu mở khóa nơi trái tim mà phản bội Đức Mẹ.